Kiếm ý mà Giang Thần nắm giữ chỉ là mô hình, chỉ có điều đã đủ để khiến cho kiếm pháp của hắn có được lực sát thương cực mạnh. 
Trong quãng thời gian sau đó, hắn vừa đối phó mãnh thú, một bên lại nhằm vào Lôi tộc. 
Pháp tắc trong rừng rậm là không có cừu hận, chỉ cần là kẻ địch thì phải tiêu diệt mối uy hiếp từ sớm. 
Một ngày nọ, ở trong núi Giang Thần gặp phải một nam nhân máu me khắp người, ngã ở trên mặt đất không dậy nổi. 
Nghe thấy tiếng bước chân của Giang Thần, hắn gắng sức ngẩng đầu lên, lại đưa tay phải ra, vô cùng suy yếu nói: 
- Cứu ta... van ngươi. 
Giang Thần không nhúc nhích mà híp mắt đánh giá đối phương, hắn nói: 
- Không cần giả ngu, ngươi vốn không hề bị thương. 
Người máu đang nằm trên mặt đất không ngờ tới hắn sẽ nói như vậy, hắn trầm mặc trong chốc lát, lại nhanh nhẹn từ dưới mặt đất đứng lên. 
- Làm sao ngươi biết được? 
Người này lệ khí ngập trời, hung thần ác sát, phối hợp với một thân đầy máu, khiến cho hắn trở nên rất là đáng sợ. 
- Nhìn ra. 
Giang Thần nói. 
Nam tử này cười mà không nói, dùng ánh mắt không tên đánh giá Giang Thần. 
- Ngươi định làm gì? 
Giang Thần hỏi. 
- Không có gì, giết chết ngươi, lấy thứ đồ gì đó trên người của ngươi. Chỉ đến thế mà thôi. 
- Chỉ như vậy thôi sao? 
- Đúng thế. 
- Như vậy, để xem ai chết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chien-vuong/3187777/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.