Edit: bé Na
Đêm mùa thu, thích hợp để ngủ ngon.
Không khí mang theo cảm giác mát mẻ, khoan khoái, nhẹ nhàng bao vây Chu Luật.
Đại khái là do ngủ quá sớm, mới hơn mười hai giờ đã tỉnh. Chu Luật đành mặc thêm áo đi ra ban công, ngắm nhìn ánh sáng từ cửa sổ của các căn hộ khác.
Nhìn qua nhìn lại không hề có mục đích, bỗng nhiên lại nghĩ đến một ngày nào đó tháng mười hai năm ngoái, mình hình như cũng đứng ở chỗ này, dừng lại đón gió trời.
Thời điểm đó, nghe thấy từ cách vách truyền đến bài hát ‘Just one last dance’. Giọng nữ sâu kín, đêm đen trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại hợp nhau đến bất ngờ.
Đó là ca khúc Thanh Dạ thích nhất. Mình cũng nghe qua vài lần, sau đó cũng thích theo anh.
Ca khúc đó tịch mịch và ưu thương. Nhưng mà mới trải qua có nửa năm ngắn ngủn, nghe lại bài hát, đã không còn chút cảm xúc sầu não nào.
Tình cảnh và tâm tình khi nghe một bài hát, quả nhiên mới là điểm quan trọng.
Bên cạnh mình giờ đã có người yêu. Một người trải quá lễ Giáng Sinh, giờ đã thành chuyện cũ.
“Luật……”
Nghe thấy tiếng gọi của người yêu, Chu Luật quay đầu lại.
Thanh Dạ hướng nơi này đi tới.
“A…… Lúc anh mở cửa đánh thức em sao?”
“Không phải.”
Thanh Dạ đưa tay khoát lên vai cậu, ôn hòa nói:“Vừa tỉnh liền không thấy em bên cạnh, tự nhiên lại cảm thấy phải tìm xem em đang ở đâu.”
“Em cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chi-te/3210331/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.