Edit: bé Na
Sao sao, chép chép. Thời gian một buổi chiều qua rất nhanh, quay đầu nhìn, đã là hoàng hôn.
Sau khi trải qua lao động trí óc vô cùng nặng nề, Tiểu Hàn có vẻ có chút mệt mỏi. Cậu không ngừng ngáp dài, cứ chốc chốc lại dùng đầu bút gõ gõ mặt bàn. Ly Ca luôn có xu hướng cường điệu hóa vấn đề, cô giống như không nghe không thấy, liên tục mờ mịt.
“Mọi người nên nghỉ ngơi một chút đi.”
Bạch Hân thấy tình trạng như vậy, là người đầu tiên buông sách vở xuống.
“Mèo con, năng lực học tập của em cũng rất nhanh.”
“A…… Thật không?” Biểu tình Mèo Lười tuy rằng không có gì thay đổi, nhưng trong lòng lại thật vui vẻ. Chỉ một buổi chiều mà có thể có hiệu quả như vậy, thật sự có chút nằm ngoài dự kiến của cậu.
Trên một bàn khác, Tiểu Hàn cùng Ly Ca chung nhận thức, trước sau đem giấy tờ buông xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
“Tiểu Hàn.” Bạch Hân cười khanh khách gọi.
“Gì?”
“ ‘Lão công’ nhà cậu còn chưa đến gặp cậu sao?”
Bạch Hân trong ngữ khí ôn hòa lại mang theo ý trêu tức, thực vui vẻ bỏ đá xuống giếng.
“…… Tôi cùng tên đó không có cái loại quan hệ này.”
Tiểu Hàn nhíu nhíu đầu mày, dùng ngữ khí hết sức kiềm chế trả lời.
“Thật không……” Bạch Hân cười cười, lắc đầu nói,“Tên kia mà nghe được sẽ cực kỳ thương tâm đó.”
“Thương tâm cái gì?” Tiểu Hàn liếc mắt,“Trêu cợt người khác là mục đích cuối cùng của mấy kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chi-te/3210323/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.