Edit: bé Na
Bạch Hân nói:“Đại gia ta muốn trở về thăm người thân. Vì vậy nhân vật trước đây cho cậu mượn, hôm nay sẽ đòi về.”
Noãn Nhi cười gượng, nói:“Nhân vật cậu dùng một cái như vậy là đủ rồi? Còn một cái tiếp tục cho tôi mượn đi.”
Bạch Hân nhíu mày:“Không được đâu, ôi chao. Nhìn hai nhân vật của mình lắc lư trước mắt, cảm giác thật sự rất quái dị. Hơn nữa hình tượng trầm mặc lại khí chất trước kia của tôi cũng sẽ bị cậu phá hư không còn một mảnh ……”
Noãn Nhi lé mắt:“Tôi nói cậu vì sao lại về đây? Vẫn là nhanh nhanh chóng chóng đi công tác đê.”
Bạch Hân chẳng biết nên nói gì:“Này…… Cậu là chủ nhân hay tôi là chủ nhân vậy?”
Noãn Nhi không khách khí nói:“Tôi quyết định không quan tâm tới vấn đề này.”
Bạch Hân trừng mắt:“Thằng nhóc Noãn Nhi này, tôi thấy cậu đang bị trúng gió Tây Bắc phải không? Thôi thì lập tức cuốn gói trở về Tam Sinh Thạch nhà cậu đi.”
Noãn Nhi chụp bàn:“Đã hứa hẹn được mượn trong ba tháng, cậu mới là kẻ nói lời không giữ lời!?”
Bạch Hân nở nụ cười giả tạo:“Cậu thấy tôi đã giữ lời bao giờ chưa?”
“……”
Một lúc yên lặng.
Noãn Nhi thế mới nhớ rằng, không thể nói đạo lý với người trước mặt. Có lẽ chỉ có trực tiếp dùng vũ lực, mới là lựa chọn duy nhất.
“Mạc Vân Khinh……”
Noãn Nhi ôn hòa mỉm cười, tiếu lí tàng đao.
“Ai ai…… ‘Tiểu thư’ Noãn Nhi, tôi nghĩ cậu vẫn nên bình tĩnh một chút.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chi-te/3210320/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.