Edit: bé Na
“Thật tốt quá……”
Nhận được đáp án vừa lòng, Trục Phong cảm thấy rất an tâm.
“Như vậy, làm phiền các cậu quan tâm đến Linh Linh. Thật sự rất cảm ơn.”
Trục Phong liên tục nói vài câu“Cám ơn”, có thể nhìn ra được anh rất quan tâm đến cô em gái này.
“Khách khí rồi.” Thanh Dạ cười nói,“Mấy ngày tới, cậu đưa cô bé đến Ánh Sáng báo danh nhé.”
“Tôi mai tôi sẽ dẫn cô bé tới tìm các cậu luôn, được không?”
“Ừ, cứ như vậy đi.”
Ba người lại lẳng lặng đứng một lát, Chu Luật đề nghị:
“Có lẽ, bây giờ cũng nên trở về thôi?”
“Đúng vậy…… Chúng ta ở trong này trò chuyện cũng đủ lâu rồi.” Trục Phong cười cười,“Cám ơn các cậu đêm nay vẫn theo nói chuyện với tôi.”
“Luôn cảm ơn đến, cảm ơn đi làm gì?” Thanh Dạ ôn hòa nói,“Tóm lại, chúng tôi về Khắc Thụy Tư Đặc trước. Trục Phong, cậu bảo trọng.”
“Các cậu trở về đi, tôi muốn ở lại đây tưởng niệm thêm chút nữa.”
“Hẹn gặp lại.”
“Hẹn gặp lại. Chúc các cậu tháng sau có thể thuận lợi đi lên ngai vàng quán quân của cả nước.”
Thanh Dạ gật đầu, ấn nút sử dụng hồi thành quyển trục.
Sau đó, Chu Luật cũng biến mất theo.
Trục Phong đứng ở cửa đông nhớ lại những chuyện đã qua, thân ảnh mang theo vài phần phiền muộn cùng cô đơn, trong nháy mắt thời gian dường như dừng lại, đây cũng là hình ảnh cuối cùng anh lưu lại nơi đây.
Chúng ta đều phải có thói quen, thói quen chấp nhận những chuyện đã qua, chấp nhận sự ly biệt trong hiện tại… và cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chi-te/114240/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.