Tiểu Hổ Tử mỉm cười :
- Lão tiền bối đến thật đúng lúc, vãn bối đang nghĩ tìm cách tiến cứu Diệp lão thái thái đây.
Đỗ Nhất Bình lắc đầu :
- Hiện tại lão phu chưa muố nói đến chuyện Diệp lão thái thái vội.
- Không can gì, lão tiền bối thích nói chuyện chi, vãn bối cũng xin nghe.
Tiểu Hổ Tử sớm nhận ra Đỗ Nhất Bình có ý lạ gì đó đối với y vì đó trong bụng y chẳng có gì ngạc nhiên, y cười nhạt:
- Vãn bối có gì đáng nói, xin mời.
Y khêu ngọn đèn cho cháy sáng hơn. Đỗ Nhất Bình ho khan một tiếng :
- Thiếu hiệp, trước tiên xin thiếu hiệp tha cho tội mạo muội của lão phu, thực ra lão phu định chưa nên nói lúc này chỉ vì là một người trực tính, trong lòng nghĩ điều gì nếu không nói ra lão phu cảm thấy rất khó chịu.
- Vãn bối cũng có tính như lão tiền bối, lão tiền bối muốn nói điều gì xin cứ nói thẳng.
Đỗ Nhất Bình gật đầu mỉm cười :
- Lão phu biết thiếu hiệp là người thông minh, vì vậy lão phu xin được nói ra những điều trong lòng lão phu suy nghĩ.
Lão dừng lời lại để Tiểu Hổ Tử lắng nghe, một lúc sau Đỗ Nhất Bình mới nghiêm nét mặt:
- Hổ thiếu hiệp, khi gặp thiếu hiệp lần đầu, lão phu đã nhận ra ngôn hạnh hành vi của thiếu hiệp cực giống một lão bằng hữu, do đó lão phu không ngạo mạo phạm thiếu hiệp, muốn khẩn thiết hỏi thiếu hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-bi-kip/2196872/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.