Người nọ mỉm cười hài lòng:
- Ngươi nhớ thế là hay lắm, miễn ngươi ngoan ngoãn nghe lời lão tử, không những có ăn có uống mà còn có bạc tiêu sài không hết. Đây, lạng bạc vụn này cho ngươi tiêu vặt trước.
Tiểu Hổ Tử cảm thấy bớt sợ hơn, rụt rè đón lấy nắm bạc vụn:
- Đại gia, để tiểu nhân đi kiếm mấy người đến đây chôn cất sư phụ và sư huynh được không ?
Y lắc đầu :
- Không cần, chúng ta trở vào trong trấn trước rồi hãy tính.
Tiểu Hổ Tử không dám nói thêm một tiếng, đi theo người kia vào trong trấn. Trên đường, người kia sẵn tiện dặn dò Tiểu Hổ Tử những lời cần phải nói.
Vào đến trấn, người kia dẫn Tiểu Hổ Tử vào một khách sạn, gọi cửa một phòng và đẩy Tiểu Hổ Tử vào trong.
Tiểu Hổ Tử vào trong phòng, liền ngẩn người, té ra vị khách trọ trong phòng này chính là vị đại cô nương xinh đẹp đã nhờ việc Tiểu Hổ Tử.
Vị cô nương xinh đẹp vốn đã rời khỏi nơi đây, không ngờ lại quay trở về.
Lúc nãy trên đường đi, người kia đã dạy Tiểu Hổ Tử một số lời nói, nhưng lại không cho biết người gặp chính là vị cô nương xinh đẹp này, giờ gặp nàng, Tiểu Hổ Tử liền cảm thấy hổ thẹn, ước gì đất có thể nứt ra để chui xuống.
Vị đại cô nương kia lúc này gặp Tiểu Hổ Tử chẳng có chút nụ cười, lạnh lùng nói:
- Tiểu Hổ Tử, ta xem ngươi cũng là người đàng hoàng, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-bi-kip/2196859/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.