Trước khi nhìn thấy đường ca Diệp Trọng thi triển thần thông, Diệp Duy cũng không tuyệt đối nắm chắc rằng mình có thể giúp đỡ đường ca Diệp Trọng hoàn thiện thần thông hay không, nhưng bây giờ, rốt cuộc Diệp Duy có thể khẳng định rằng mình có thể giúp được Diệp Trọng đường ca rồi.
Dưới sự kích động, hưng phấn, bàn tay Diệp Duy đang đặt ở trên cửa chính đột nhiên run rẩy quơ loạn, đập trúng cánh cửa khiến cho cửa lớn phát ra âm thanh tiếng kêu "Cọt kẹt..t..tttt".
Diệp Duy hoảng sợ, cuống quít thu tay về.
"Ai? !"
Trong nháy mặt ngay tại thời điểm Diệp Duy thu tay về, Diệp Trọng đang ở trong đình viện khổ tu sắc mặt đột nhiên biến đổi, trong đôi mắt bắn ra hai đạo hàn quang lạnh như băng, bàn chân đột nhiên đạp mạnh xuống đất, toàn thân giống như một con mảnh hổ xuống núi, trong chốc lát đã vọt tới trước cổng chính.
Diệp Trọng là cưởng giả cảnh giới tứ tinh Võ giả, trên cửa phát ra tiếng động cho dù nhỏ đi nữa cũng không thể giấu giếm được lỗ tai của hắn.
Bàn tay hắn nâng lên, trong lòng bàn tay nở rộ ánh sáng màu đỏ thẫm, một chưởng này nếu là đánh xuống, toàn bộ cửa lớn đều sẽ bị phá thành từng mảnh nhỏ, Diệp Duy đang trốn ở sau cửa lớn nếu không chết cũng sẽ trọng thương.
"Diệp Trọng đường ca, là đệ" Cảm nhận được cỗ khí tức khủng bố này đập vào mặt, Diệp Duy toàn thân toát mồ hôi lạnh, vội vàng kêu lên.
"Diệp Duy?"
Diệp Trọng nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-van-dao/2192737/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.