“Huỵch..” Một têntrong số chúng vì lao tâm quá độ với cường độ cao mà chịu không nổi,lăng đùng ra đất ngất xỉu. Nhưng đó không phải là điều quan trọng, thứđáng nhắc đến là đạo văn phù đang sắp biến mất kia bất chợt yên tĩnh lại rồi lan ra nhanh đến chóng mặt. Mấy chốc đã bịt kín cả tảng đá.
Ai cũng sững sờ trước biến động này. Hàng trăm con mắt trân trân nhìn vàotảng đá như thể không tin được sự thật. Đạo phù văn chớp ẩn liên hồi rồi bỗng hiện lên dòng chữ: THẤT BẠI.
Chưa để bọn chúng kịp phản ứng thì tất cả chúng đều bị bao phủ bởi một luồng sáng mạnh bạo và biến mất không dấu vết. Không ai biết bọn chúng sẽ bị quăng ở nơi hiểmđịa nào nhưng chắc chắn nơi đó sẽ chẳng tốt lành gì. Tỷ muội Trâm Anhbây giờ hẳn đang cực kì hối hận vì đã tự đâm đầu vào đường chết đi.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh làm tất cả mọi người nhất thời do dự, mấy nhómcòn lại cũng trở nên thận trọng hơn. Lương thực họ cũng đã có nhưng chỗtrú ẩn lại không. Lúc trước trong nhị ải được bao bọc bởi một tấm láchắn nên họ không bị ảnh hưởng nhiều bởi thời tiết. Thế nhưng hiện tạithì hoàn toàn trái ngược. Nơi đây chính xác là ở ngoài trời, không mộtchỗ trú ẩn. Nếu liều mạng thì có thể sống sót nhưng cũng có thể vạn kiếp bất phục như lũ người kia. Trên mặt mọi người hiện lên sự lo lắng lưỡng lự không biết nên tiến hay lùi.
Song Tiếu quan sát sắc mặt của bọn Bách Lý Ngạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-uy-lam-the-thien-ha-dich-chi-nu/2393617/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.