Sau khi gia đình nó tạm biệt gia đình anh thì nó cũng xin phép Nguyễn baba và Nguyễn mama lên phòng. Nó mở cửa phòng, ném luôn cái túi xách lên giường rồi ngả người theo phương tự do. Nó không hiểu sao lại nghĩ đến anh - nghĩ về một chàng trai tuy lạnh lùng nhưng cũng rất ấm áp. Nó lắc lắc đầu xua tan đi ý nghĩ, tay vỗ vỗ nhẹ vào mặt mình rồi đi vào thay đồ
Một lúc sau
Nằm trên giường mà nó không tài nào ngủ được. Thâm tâm nó luôn bảo ngủ đi nhưng ý thức nó hình như là không muốn nó ngủ nên nó cứ thức. Chợt, nó ngồi dậy, bật cây đèn ngủ lên rồi, cầm điện thoại, bật đèn lên đi ra đồng cỏ. Không hiểu sao nó lại muốn đi ra đấy. Đẩy nhẹ cánh cửa cố để nó không phát ra tiếng động, một chân vừa mới đặt ra đến nó thì nó đã bị giật mình bởi một bóng người đang ngồi dựa ở gốc cây phong đỏ. Là anh - Dịch Dương Thiên Tỉ. May làm sao, nhờ có ánh trăng nên nó thấy rõ được anh. Khuôn mặt đang ngửa lên, tai đeo headphone, ánh trăng soi rọi vào khuôn mặt thanh tú của anh, như tạc vào từng đường nét hoàn mĩ ấy. Nó nhìn xuống mấy cây cỏ bốn lá, người ta nói đấy là cỏ may mắn, có phải bởi vì như vậy mà nó gặp được anh không? Nó không nói gì, im lặng, ngồi ngắm anh
Tại chỗ anh
Anh đưa tay vào điện thoại, lướt lướt. Ấn nhanh vào danh bạ, anh tìm số điện thoại mà anh định xóa 2 năm về trước, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-trong-trai-tim-toi-tfboys/101488/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.