Nước mắt tràn lan thành hai hàng trong lòng. Chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu tên Tường Anh chết băm chết vằm. Đám phóng viên hí hửng cười hê hê vác ống kính chuồn mất tăm. Tôi cắn môi, mưa rơi hai hàng trong lòng. Từ đau khổ tôi chuyển sang giận dữ, gào lên:
-Anh có bị rãnh không đấy? Biến thái vừa vừa thôi! Quanh trường thiếu gì gái đẹp, chỉ cần anh hú một tiếng là gái xếp hai hàng, cớ sao phải ép uổng tôi như thế? Sao anh chỉ nghĩ cho bản thân anh thôi thế? Thế còn tôi thì sao? Tôi không được phép chọn con đường bình yên không sóng gió hay sao?
-Do cô bày ra trước ấy chứ!-Hắn nhíu mày nhìn tôi, khóe miệng cong cong bỡn cợt.
-Đồ đàn bà, mỗi chuyện như thế mà cũng thù dai là sao hả?-Tôi gào lên.
Hắn nhíu mày, trên đầu hắn nổi vầng hào quang đen sì. Tôi nuốt nước bọt, trông hắn chẳng khác gì Ngưu Ma Vương hiện hình. Tôi gãi gãi má cười hờ hờ.
-Thế bây giờ cô muốn gì?-Hắn hỏi với đôi mắt đầy sát khí –Nếu cô muốn thì mọi chuyện sẽ chấm dứt ngay chiều nay.
Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn, ngoáy ngoáy lỗ tai như sợ mình nghe nhầm.
-Cái gì?-Tôi hỏi lại.
-Nếu cô muốn tôi sẽ giải thoát cho cô khỏi kiếp bạn gái bất đắc dĩ của tôi ngay chiều nay.-Hắn nhấn từng chữ.
Tôi vui sướng hét lên:
-aaaaaaaaaaaa!!! Chu choa thương quá!!! Thật nhé! Hứa nhé! Chắc chắn nhé!!! Ui ui thương quá cơ!!!
Hắn “hừ” một tiếng, hắn nở một nụ cười đểu, nhàn nhã nói:
-Và báo chí sẽ giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-toi-lien-quan-gi-den-anh/5780/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.