[ Bảy năm trước, có một thằng con trai lúc nào đứng trước mặt tôi cũng thích nói với tôi rằng: “Tôi thích bà”.
Bảy năm sau, cũng là thằng con trai đó, nhưng bây giờ đã là một chàng trai khoác lên mình chiếc áo Blouse trắng, lại đứng trước mặt tôi và tiếp tục nói với tôi:
“Tôi yêu cậu.”
“Tôi yêu cậu..”
Và… “Tôi chỉ yêu mình cậu.”
Thế mà, chưa bao giờ tôi đứng trước mặt cậu ấy mà đủ can đảm để nói lại với cậu ấy rằng:
“Trần Gia Huy, tôi cũng rất yêu cậu…” ]
___________________________
-Con đi làm đây.
Tôi cầm chiếc áo khoác vội lên người, xỏ giày vào chạy ra. Tiếng anh Tùng vọng ra:
-Bé Linh, hôm nay anh chở mẹ đi chỗ này, em ở nhà đừng đợi cơm nhé.
-Vâng.
Tôi gật nhẹ đầu mỉm cười. Đẩy cổng bước ra. Đột nhiên có tiếng “kít…t…t..” vang lên bên cạnh tôi. Tôi giật mình quay lại. Huy dừng xe cạnh tôi, cậu ta cười tươi chói lóa mặt trời, đôi mắt Huy cong lại đầy đáng yêu, cậu ta nghiêng đầu nhìn tôi:
-Này cô gái, có muốn đi nhờ không?
Nói xong cậu ta hất nhẹ mái tóc của mình làm lộ rõ vẻ mặt đẹp trai đến bất ngờ. Tôi nheo mắt nhìn cậu ta:
-Huy, cậu có biết quyến rũ con gái cũng là một cái tội không?
Rõ ràng hành động đó là dùng mĩ nam kế còn gì? Huy híp mắt cười gian:
-Nếu quyến rũ bà là một cái tội thì bây giờ có khi tôi bị kết án tử hình rồi. Vì tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-toi-lien-quan-gi-den-anh/1886789/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.