Tôi ôm quyển sổ ngồi khóc không đến quá nỗi sướt mướt một lúc.
Khi bình tĩnh lại, tôi cũng tự thấy rằng bản thân mình cần phải lên kế hoạch cho tương lai.
Hiện tại, tôi muốn kiểm tra số tiền trong thẻ là bao nhiêu. Thẻ của tôi được liên kết với điện thoại nên cũng không cần phải đi ra cây ATM hay ngân hàng để kiểm tra.
Tôi lại một lần nữa bắt tay vào việc lục tung cả căn phòng lên. Căn phòng tuy nhỏ, nhưng đồ đạc vứt rất bừa bãi, lộn xộn, không có trật tự nên việc tìm rất khó.
Hồi cấp 2, tôi cũng không dùng điện thoại nhiều. Chủ yếu sau khi ra ngoài tôi mới cầm điện thoại đi theo.
Tôi lục một thôi một hồi, lại ngồi bệt trên giường mà tự than thở cái tính lôi thôi, lếch thếch này . Tôi thực muốn tống hết đống đồ bay tứ tung trên sàn nhà kia vào thùng rác luôn mà.
Khua tay vào dưới chiếc gối, tôi phát hiện ra một thứ gì hình chữ nhật. mặt sau gồ ghề, mặt trước trơn nhẵn. Tôi cầm thứ đó lôi ra, là cái điện thoại tôi mất công tìm kiếm mệt bở cả hơi tai. Cái điện thoại trời đánh này thật khiến con người ta phải lo lắng mà.
Tôi mở điện thoại ra. Lại một vấn đề nữa phát sinh, mật khẩu điện thoại của tôi là gì. Mật khẩu ngân hàng của tôi là gì. Trời đất, đầu tôi quay lòng và lòng vòng, mới khởi đầu thôi mà đâu cần phải hành hạ sự kiên nhẫn của tôi đến vậy đâu.
Tôi nhập mật khẩu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-toan-nang/3068062/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.