Tôi thấy Albert như là bản thân mình của quá khứ, nhưng cậu bé này giỏi hơn tôi. Tôi nghĩ nếu làm một công việc mà nhóc đó thích thì chắc chắn sẽ còn vươn xa hơn nữa.
"Trước tiên, theo anh, em nên thử làm những công việc khác. Tuy hiện tại em vẫn còn nhỏ, nhưng em có thể thử tham gia một số chương trình học tập của trường hoặc của một tổ chức nào đó. Nếu em thấy thích, thì có thể đó là ngành nghề mà em muốn, nhưng nếu đáp án là không thì hãy cứ kiên trì tiếp tục. Nếu em không thấy một thứ gì tốt hơn âm nhạc, thì có lẽ âm nhạc là một thứ em đang tìm kiếm." - Sau đó tôi đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, tay sờ lên một phím đàn. - "Em có thể thấy âm nhạc vô cùng chán, vậy anh có thể hỏi, tại sao em lại học âm nhạc không. Bố em bắt ép em à?"
"Em... em lúc đầu thấy âm nhạc rất thú vị. Vì thế mà em cố gắng theo ông ta mà học hỏi sâu hơn và vì thế em có thể học rất nhanh. Nhưng hiện tại, tự em cảm thấy rằng bản thân mình đã rất chán nó. Âm nhạc đối với em quá vô vị. Nhưng nghe thấy anh hát lại tràn đầy cảm xúc như thế, em muốn một lần nữa tin vào nó."
"Vậy tại sao em không tự mình nghiên cứu ra một thể loại âm nhạc mới. Dù rất khó, nhưng không gì là không thể. Nếu đã thấy bản thân mình quá chán với các thể loại nhạc hiện tại, em cũng không muốn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-toan-nang/3068019/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.