“Phú Hào, anh lại nhìn đi đâu vậy?” Tà Uyển Như buồn cười nhìn bạn trai mình trước mặt,không biết hắn học kiểu thư sinh trầm tư này ở đâu nữa.
Phú Hào giật mình, có chút xấu hổ nhìn Tà Uyển Như “Xin lỗi em.”
Phú Hào biết hào quang của Tà Uyển Như, vì vậy hắn sẽ càng trân trọng côấy, nhưng một góc nhỏ trong tim hắn luôn chứa đựng bóng dáng của một côgái khác.
Điều đó thật sự làm hắn bối rối.
Dù đã cố gắng quên đi, thậm chí thờ ơ tỏ ra xa lánh với Lộ Lộ, nhưng Phú Hào vẫn không ngăn chặn cảm xúc của mình.
Hắn thật sự là một người tồi tệ!
“Không sao đâu, anh đừng lúc nào cũng hở chút là xin lỗi vậy chứ.” Tà Uyển Như nhéo nhẹ vào má Phú Hào.
“Ừm.” Phú Hào ôn hòa nhìn Tà Uyển Như.
Tà Uyển Như bỗng cầm điện thoại rồi hơi sững người, áy náy nhìn Phú Hào”Xin lỗi anh, bạn em để quên điện thoại trong phòng y tế nhờ em lêntrường lấy giùm.”
“Anh đi cùng em.” Phú Hào ân cần nói.
Không khí xung quanh hai người vô cùng lãng mạn, nhưng nếu một số người nàođó nhìn thấy, chắc chắn sẽ nổi da vịt không cần bàn cãi.
Phú Hào cùng Tà Uyển Như tới trường đại học M.
Bước tới phòng y tế, Phú Hào nghe những âm thanh mờ ám từ bên trong thì lòng hô không ổn, chưa kịp ngăn lại thì Tà Uyển Như đã mở cửa ra.
Cạch!
Hình ảnh H hiện ra trước mắt, một nữ sinh không rõ khuôn mặt đang thở dốcngồi trên đùi Mạc Quân Nguyệt không ngừng vận động lên xuống, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nu-phu/1519796/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.