”Này thì... anh đi chung với em thật sự không có việc gì chứ?” Lộ Lộ có chút lo lắng quay sang nhìn Trịnh Dật Hàn.
“Không sao, anh là đang đi du lịch ở Nhật, một mình cũng cảm thấy buồn chánnên muốn đi chung với em thôi. Anh đi ké một chút không được hả?” TrịnhDật Hàn gương mặt ôn hòa có chút mất mát.
“Đương nhiên là được, emcũng không phiền đâu. Ông bà em rất cởi mở nên anh đừng lo, vả lại nhàtruyền thống cũng có nhiều phòng lắm, anh cứ ở thoải mái.” Lộ Lộ hoảnghốt thanh minh, cô không muốn nhìn gương mặt mỹ nam buồn nha.
TrịnhDật Hàn hơi nhếch môi, lại nhắm mắt dưỡng thần dựa vào ghế xe. Lộ Lộcũng không nói gì, lại đảo mắt nhìn cửa sổ tiếp tục ngắm phong cảnh.
Con đường thành thị đông nghẹt xe cộ giờ đã thành những cánh đồng rộng lớn, mênh mông. Nhìn khung cảnh yên bình này, Lộ Lộ lại mang những cảm xúckì lạ, không giống như những người khác là thoải mái, thư thả, tronglòng cô dậy lên những sóng ngầm mà Lộ Lộ không thể lí giải.
Có lẽ LộLộ chỉ hồi hộp sợ mình bị phát hiện khi thăm ông bà thôi, cũng may trước đây Phan Lộ Lộ cũng chỉ về quê đúng một lần khi còn rất nhỏ, cô cũngcảm thấy an tâm hơn. Nghe ba mẹ Lộ Lộ nói, ông bà dễ tính, không biết có chính xác không?
“Cháu gái yêu quý của ông.” Lộ Lộ vừa bước ra xe buýt thì được một màn chào đón hùng hồn.
Đầu óc Lộ Lộ xoay như chong chóng, từ từ mới hồi phục nổi, Lộ Lộ lúc nàymới đánh giá hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nu-phu/1519791/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.