Ánh trăng xuyên qua đêm tối, như khoét một lỗ hổng trên tấm vải màu đen, chiếu sáng thành phố này.
Ban đêm qua cơn mưa lớn, trong không khí còn mang theo hơi ẩm.
Thẩm Thanh Nhiên ngồi bên cửa sổ, đèn bàn đang mở trên bàn sách, trên mặt đeo một mắt kính gọng vàng, trên người mặc một chiếc áo len dài tay cổ tròn màu trắng.
Bàn tay trắng nõn khớp xương rõ ràng cầm một cây bút máy màu đỏ, đang sửa chữa bài thi toán, cứ xem xong một câu mày lại nhíu thêm một chút, nhanh chóng đánh dấu gạch chéo bên trên.
Rất nhanh mấy bài thi đều chấm xong, cầm lấy từng bài chụp hết lại rồi gửi đi.
Cầm điện thoại di động gọi cho người nào đó, bên kia một lúc lâu mới nhận máy, tiếng nhạc ầm ĩ xuyên qua di động truyền tới, phá vỡ hoàn cảnh yên tĩnh bên này.
"Thẩm Thanh Nhiên tìm tôi có chuyện gì?" Giọng nói hống hách vang lên.
"Tắt nhạc đi." Thẩm Thanh Nhiên lạnh lùng nói.
"Sao phải tắt? Đây là bản demo tôi vừa làm xong cho album mới của mình, anh có thể thuận tiện nghe thử cho tôi một chút không?"
Thẩm Thanh Nhiên nhéo nhéo giữa mày nói: "Tắt."
Bên kia miễn cưỡng ấn nút tạm dừng nói: "Gắt gỏng cái gì, còn dám gắt lên với tôi. Anh tốt nhất nên cho tôi lý do hợp lý."
Thẩm Thanh Nhiên nói: "Bài thi mấy ngày nay của cậu tôi vừa sửa xong rồi."
Giang Dục hưng phấn hỏi: "Bao nhiêu điểm? Có phải tôi có tiến bộ hay không?"
Thẩm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/3348963/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.