Hai người xách theo một đống đồ về nhà.
Thời Phi đặt dưa hấu lên bàn cơm, lắc hai tay nói: "Dưa hấu này không cân sai chứ? Cảm giác không chỉ có 4kg."
Cố Việt Trạch cũng đặt một đống thức ăn lên trên bàn cơm.
Đột nhiên con cá trong túi nilon đen nhảy lên một chút, hai mắt Cố Việt Trạch chớp chớp mạnh một cái, vẻ mặt còn có chút bị kinh hách.
Thời Phi không khỏi cười nói: "Một con cá mà thôi, anh đừng nói anh sợ nó nhé."
"Không sợ, quá tanh." Cố Việt Trạch nghiêm túc nói.
Thời Phi lấy đồ ra, thở dài nói: "Nhìn dáng vẻ này của anh, chắc là không biết nấu cơm. Sao tôi lại có cảm giác mình đã có một quyết định sai lầm nhỉ."
Thu lưu đối phương, sau đó còn phải làm cơm cho hắn ăn, biến bản thân thành bảo mẫu.
Cố Việt Trạch nói: "Tôi sẽ học."
Thời Phi không tin nhìn thoáng qua đối phương nói: "Thôi đi, đại thiếu gia như anh còn học nấu cơm cái gì? Nói như người giàu các anh hay nói, một giây có thể kiếm được mấy triệu, anh đừng lãng phí thời gian vào loại việc này. Anh lấy nửa chỗ dương mai kia dùng nước sôi để nguội rửa một chút giúp tôi, đừng quên cho tí muối vào, còn một nửa thì để trong tủ lạnh."
Cố Việt Trạch nghe lời đi rửa dương mai, con chưa quen thuộc với nhà Thời Phi, tìm một hồi lâu mới tìm được chỗ để nước sôi.
Thời Phi bên này nhanh chóng rửa rau thái rau, kỹ thuật dùng dao rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/2659629/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.