Thời Phi tiến vào hình thức chơi cờ, có gậy của Vương Bình Dương ở sau lưng, Thời Phi cũng không dám sơ ý nữa, ngón tay khi không hạ cờ càng không dám tùy tiện đụng chạm linh tinh.
Cuộc sống thật mệt.
Thời Phi bắt đầu chuyên tâm đánh cờ, nước đầu tiên là ba ăn năm, sau một vòng, đi nước thứ hai.....
Vương Bình Dương ở bên dưới nhìn thấy nước đi này liền gật gật đầu, phong cách chơi cờ của thằng nhóc này vẫn giống như mấy năm trước, thích tạo ra thế ổn định ở giai đoạn đầu, củng cố trận địa trước, sau đó tùy thời phản kích.
Người không quen với nước cờ của cậu sẽ dễ dàng cho rằng đây là kiểu bảo thủ, nhưng thực tế là kiểu bố cục.
Bất tri bất giác, bố trí xong bàn cờ, cuối cùng lại lộ ra răng nhanh lấy ra lưỡi hái vung về phía đối thủ.
Tốc độ đi cờ của trí tuệ nhân tạo rất nhanh, nhưng tốc độ đi cờ của Thời Phi cũng không hề chậm hơn đối phương.
[Tôi còn chưa kịp nhìn kỹ, Thời Phi đã hạ cờ, quá nhanh quá nguy hiểm.]
[Không hề lưỡng lự, cậu ta không suy xét một chút sao? Chẳng may đi nhầm, thì không được đi lại đâu.]
[Dù sao tôi cũng không mong xem hiểu được, tôi chỉ cần xem thịnh thế mỹ nhan là đủ.]
[Hoàn toàn không hiểu cờ tướng, cầu cao thủ giải đáp, nước cờ của Thời Phi là ra zẻ hay là thật sự bản lĩnh?]
[Hả, Thời Phi bị ăn xe, cậu ta sắp thua sao? Cầu cao thủ giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/2659612/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.