Sau khi ăn xong cơm chiều, Điền Tư Hàm bắt đầu dạy mọi người làm Hán phục như nào.
Nhưng khi nhìn thấy phòng làm Hán phục chỉ có một cái máy may, rõ ràng không đủ dùng.
"Lúc trước quên mất, chúng ta có lẽ nên thuê mấy cái máy tới đây." Điền Tư Hàm vỗ đầu mình, thậm hận sao mình không nghĩ tới điều này.
Vừa dứt lời, nghe được bên ngoài có động tĩnh, còn có người gọi tên Điền Tư Hàm.
Điền Tư Hàm chạy nhanh ra ngoài xem, chỉ thấy bên ngoài có hai nhân viên trang điểm đứng trong sân, hỏi: "Xin hỏi nơi này là nhà của Điền Tư Hàm sao?"
Điền Tư Hàm có chút ngốc tiến lên: "Đúng vậy, không sai, xin hỏi các vị là?"
Hai người kia nói: "Chúng tôi ở cửa hàng may, buổi chiều cô thuê năm bộ máy may ở tiệm chúng tôi, chúng tôi đã đưa tới đây."
Điền Tư Hàm chỉ vào mình hỏi: "Tôi thuê? Tôi không thuê mà."
Lúc này Cố Việt Trạch đi ra nói: "Tôi thuê."
Dừng một chút lại nói: "Tôi cảm thấy có lẽ cần dùng tới."
Lý Hồng cười nói: "Quá dùng tới ấy chứ, đang lo không đủ máy may, kết quả liền đưa tới cửa."
Mọi người đều khen Cố Việt Trạch làm rất tốt, cái tên này vẫn chỉ lộ ra dáng vẻ lạnh lùng không cảm xúc như xưa.
Sau khi có máy may, ngoài cái máy của Điền Tư Hàm ra, mỗi người một cái máy nên thuận lợi hơn nhiều.
Hiện tại việc đầu tiên bọn họ cần làm là cắt ra hình dáng quần áo mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/2659586/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.