Ngày hôm sau, Giang Dục có việc nên đáp chuyến bay khác.
Nhà của Dư Văn Văn và Lý Hồng cũng không cùng hướng với Thời Phi bọn họ.
Đồng nghĩa với việc chỉ có hai người Thời Phi và Cố Việt Trạch ngồi cùng máy bay đi về, hai chỗ ngồi gần nhau.
Trên máy bay, Thời Phi vừa ăn trái cây vừa cầm báo đọc, nhàn nhã giống như một ông lão.
Vị chủ tịch nào đó ngồi bên cạnh, vừa uống rượu vang đỏ, vừa cầm notebook xử lý công việc.
"Anh bận rộn như vậy việc gì phải chạy tới tham gia chương trình, ở công ty chỉ điểm giang sơn không tốt sao?" Thời Phi ghim một miếng miếng dưa hấu cho vào miệng, tay lật tờ báo.
Cố Việt Trạch bất đắc dĩ liếc nhìn người vô lương tâm nào đó một cái, rõ ràng biết hắn tới làm gì, còn vô tâm vô phế nói ra lời như vậy.
Ngày hôm qua nên xơi cậu luôn mới đúng, xem cậu còn sức lực ở đây cười mình hay không.
"Anh có muốn ăn miếng dưa hấu không?" Thời Phi ghim một miếng dưa hấu đưa tới trước mặt Cố Việt Trạch, nói: "Tôi đút cho anh, a......"
Cố Việt Trạch không thích ăn dưa hấu, nhưng vẫn há miệng, lại thấy Thời Phi cho miếng dưa hấu kia vào miệng mình: "Ăn ngon thật."
Cố Việt Trạch lại lần nữa nở nụ cười bất đắc dĩ, ánh mắt hơi mang theo cưng chiều.
Hai người đều ngồi khoang hạng nhất, cả hành trình bay Thời Phi đều ăn uống đọc báo không hề rảnh rỗi, Cố Việt Trạch bên kia thì vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/2659570/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.