Thời Phi đưa Ngụy Như tới bệnh viện không bao lâu, Phương Hạo Chu đã chạy tới.
Nói chuyện đánh Diệp Kiếm lúc trước cho Phương Hạo Chu, sau đó giao người cho hắn, Thời Phi liền cùng Cố Việt Trạch rời khỏi bệnh viện.
Đứng ở thang máy bệnh viện, Thời Phi ngáp một cái: "Cố lão gia, hay là chúng ta đi thuê phòng đi."
Lưng Cố Việt Trạch vẫn luôn thẳng tắp, giọng nói có một chút cứng ngắc khó phát hiện, nói: "Em, vội như vậy sao?"
Thời Phi: "Đương nhiên là vội, đã muộn thế này rồi."
Cố Việt Trạch nghiêng đầu: "Lăn lộn cả một ngày, em không mệt à?"
Thời Phi: "Mệt ché, cho nên mới nói đi thuê phòng."
Vặn vặn thắt lưng, bất tri bất giác Thời Phi nhận ra hai người nói chuyện có gì đó sai sai.
"Tôi là cảm thấy đã muộn như vậy rồi, lái xe về Hoàng thị quá mệt. Thuê một cái phòng ở Kinh Nguyên thị để nghỉ ngơi tạm, mai rồi về." Nghiêng đầu híp mắt, đáy mắt toát ra ánh sáng giảo hoạt: "Cố lão gia, anh đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Cố Việt Trạch thẳng sống lưng: "Không có."
Thời Phi ghé sát vào hỏi: "Trong đầu anh vừa rồi có phải đang lái xe đúng không?"
Mặt Cố Việt Trạch không cảm xúc nói: "Không có."
Thời Phi: "Thật không có à, xem ra quả nhiên là thanh tâm quả dục. Nói như vậy anh còn có thể lại dựa vào bàn tay phải thần thánh để tiếp tục độc thân hơn 10 năm?"
Cố Việt Trạch: "......"
Thời Phi cùng Cố Việt Trạch cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nha-ta-lai-rot-ao-choang-roi/2659554/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.