Nó vừa chạy dô thì thấy Thiên Tỉ ngồi ngay góc tường trong phòng tập. Thấy nó Thiên Tỉ đứng lên mỉm cười.
- Cậu nhớ chỗ à ?
- Không ! Tớ hỏi Anh Anh - Nó thở hì hục
- Cậu cũng không nhớ nỗi chuyện này. Thôi bỏ đi !
- Ùm ! Mà tớ nhớ rồi ! - Nó cười nói với cậu
- Nhớ gì ? - Cậu gấp gáp hỏi nó
- Tớ từng là fan của cậu đúng không ?
- Cậu còn nhớ chuyện gì nữa không ? - Thiên cắt lời nó
- Vì vậy việc tớ bỏ hình của cậu làm cậu tức giận phải không ?
- Từ bao giờ tôi hỏi mà cậu không trả lời vậy ?
- Tớ đang nói. Tự cậu cắt tớ rồi kêu tớ trả lời cậu à ?
- Được rồi. Vậy cậu nói với tôi những việc này làm gì ? - Cậu trở nên lạnh lùng
- À ! Tớ đến để nói với cậu bây giờ tớ không còn là fan của cậu nữa !
- Mấy cái hình của cậu để tuần sau tớ đem vào lớp coi ai lấy thì tớ cho. Chắc lớp tớ cũng nhiều fan của cậu - Nó nói tiếp
Tim cậu thắt lại, cảm giác như ai đang cố đè chặt con tim của mình vậy. Cậu không nói gì chỉ lạnh lùng bỏ về. Thiên Tỉ còn định dẫn nó đi đây đó để coi nó có nhớ lại không. Nhưng những lời nói hiện tại của nó đã tổn thương cậu quá nhiều.
- Thiên Tỉ ! Cậu đi đâu đấy ? - Nó giơ tay kêu cậu
- Sao tim mình đập mạnh vậy không biết ! - Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-long-toi-tfboys/550545/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.