- Vậy hả - An cười trừ, không lẻ hồi đó mình sợ Thúy Nhàn đến nổi có tiếng trong trường luôn hả ta, An nghĩ thầm ( chứ giờ anh không sợ hả)
- Đúng rồi, chiều nay đi ăn không, tui mời - Trân nói, cô rất phóng khoáng với bạn bè, những người mới quen mà là bạn tốt là cô mời đi ăn hết à
Đạt nghe thấy, quay nữa khuôn mặt xuống, liết Khánh An chỉ với nữa con mắt, ý nói: " Mày mà đồng ý chiều nay về nhà tao ngũ mã phanh thây mày đó nha thằng quỷ ", An nuốt nước bọt gật đầu lia lịa
- Chiều nay mình bận chạy show rồi, hẹn khi khác nha - An muốn đồng ý cũng không được nữa là
Ngày nào cũng chạy show, show, show,.... đi học về là show, mệt muốn chết, đã vậy mà khi kết thúc chương trình rồi ra về còn bị tụi fan chen lấn tặng quà, phải cố mà nở một nụ cười chứ không thì bị mất fan xong bị quản lý chửi, lúc đó mới khổ
Quản lý của tụi hắn tuy biết rằng nhóm B.A.Đ điều là con của những người có máu mặt trong giới kinh doanh nhưng trong showbiz là một thế giới hoàn toàn khác, nó cũng phải có quy luật của nó, không biết tuân theo xin mời rời khỏi giới showbiz
Đạt nghe An nói vậy thì mới thôi dùng ánh mắt giết người để nhìn An, ngày xưa, Đạt thương Trân giữ lắm, thương ghê lắm, thương hơn một quả trứng đem bỏ trong két sắt vì sợ bể vậy đó ( biện pháp nói quá là đây),cặp Đạt và Trân là sến nhất trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-la-hoang-tu-tieu-thu-la-cong-chua/27145/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.