Nó từ từ mở mắt, nhìn xung quanh nó thấy mình đang ở giữa căn phòng màu đen, chỉ có vài khe hở để ánh nắng có thể rọi vào, thật lạ lẫm, nó cựa người, từng cọng dây xích đụng vào nhau tạo ra tiếng leng keng, nơi này là đâu? nó làm gì ở đây? tại sao nó lại bị trói? Thùy bắt đầu lục lọi ký ức, đi ra khỏi trường, khóc, nhìn trời ngẫm nghĩ và có ai đi tới bịt miệng mình lại bằng chiếc khăn bông nhỏ, sau đó mình ở đây, nó lấy trong túi áo ra một con dao găm nhỏ cố gắng cắt đứt sợi dây nhưng không được, móa chết tiệt tự nhiên hôm nay nó đem theo có con dao vô dụng chả làm được trò trống gì nhưng ai lại bắt nó vào đây, nó đâu gây thù chuốt oán với ai trừ bọn con thơ thôi, không lẻ chính là.....
Cánh cửa dần hé mở tạo ra một âm thanh khó nghe, anh nắng chiếu vào làm nó nheo mắt, nó đoán quả như thần, ba nhỏ kiêu ngạo bước vào, theo sau là một đám người áo đen có hình xâm con rồng màu trắng trên tay,.... là bang Thiên Long ư, không ngờ ba nhỏ này lại là thành viên của bang đó
- Mày biết tại sao mày ở đây rồi chứ - Thơ đứng trước mặt nó, khoanh tay cười nữa miệng nói
- Biết chứ, biết rất rõ nữa kìa, cái mặt lờ của các cô mà ở trong bang Thiên Long chỉ làm hư danh hư tiếng của người ta thôi chứ chả có ít gì - nó cũng không kém, hất mặt đốp lại ngay
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-la-hoang-tu-tieu-thu-la-cong-chua/1919691/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.