"Lạc Lạc" cái tên này lâu lắm rồi Lôi Tư Lạc mới được nghe nó từ Từ Khả Huyên, cảm xúc trong lòng bỗng chốc dâng trào.
Từ Khả Huyên lại gần cướp lấy chai rượu trên tay của Lôi Tư Lạc, tay thì đang bị thương mà còn đòi uống rượu, ngày trước Lôi Tư Lạc uống đồ uống có cồn rất dễ say, nên từ trước tới giờ cô không hề muốn Lôi Tư Lạc uống rượu.
" Chị làm gì vậy? Trả lại cho em" Lôi Tư Lạc bị cướp mất đồ mặt mũi cau có nhìn người kia.
" Không. Em không nhớ mình uống rượu rất dễ say sao mà lại để nhiều rượu trong nhà như vậy" Từ Khả Huyên nhìn tủ trưng bày hàng chục chai rượu của Lôi Tư Lạc, nếu không nói thì ai cũng sẽ nghĩ đây là nhà của một nam nhân nghiện rượu.
Cơ mặt của Lôi Tư Lạc giãn ra, nàng cười mỉa mai, ôi cái cô gái Lôi Tư Lạc ngày xưa thật yếu đuối và ngu ngốc mà.
Lấy xuống từ trên kệ tủ một chai rượu nhỏ khác, Lôi Tư Lạc mở nắp một hơi uống cạn trước sự ngỡ ngàng của Từ Khả Huyên.
Uống xong Lôi Tư Lạc nhìn Từ Khả Huyên cười khoái chí, chị ấy nên quên Lôi Tư Lạc ngày trước đi thì hơn. Nhìn nụ cười đáng sợ của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên thất kinh, người trước mặt không phải Lôi Tư Lạc mà cô biết, thật sự rất khác biệt.
" Em không phải Lôi Tư Lạc của ngày trước, em có tiền, hơn nữa là rất nhiều tiền, em có thể dành phần đời còn lại bù đắp cho chị. Cho chị sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-la-ban-gai-cua-toi/1096303/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.