Lôi Tư Lạc quay đầu lại, trước mắt là hai người bạn thân đã rất lâu rồi không gặp lại, Lục Hinh Nhi ở bên cạnh Lã An Đông sau khi nhìn thấy Lôi Tư Lạc liền lấy tay che miệng tỏ vẻ rất bất ngờ, Lã An Đông cũng chẳng kém cạnh. Đã bảy năm trôi qua, Lôi Tư Lạc biệt vô âm tín, chẳng cho ai biết lý do tại sao lại rời đi, bảy năm dài đằng đẵng cũng chẳng một lần quay về hay liên lạc cho mọi người.
Lúc hai người kia tiến lại gần, Lôi Tư Lạc hơi nhăn nhó mặt mày, cô không biết phải đối diện với họ như nào nữa.
"Cậu đúng thật là Lôi Tư Lạc, tại sao bây giờ mới quay trở về?" Lục Hinh Nhi xúc động đến phát khóc nhảy bổ vào ôm lấy Lôi Tư Lạc.
Cái ôm bất ngờ này Lôi Tư Lạc không từ chối cũng đưa tay lên vỗ vỗ lưng an ủi Lục Hinh Nhi, cô biết giải thích sao bây giờ?
"Cậu đã đi đâu? cậu có biết mọi người tìm cậu mấy năm nay rồi không? tại sao lại bỏ đi mà không nói một lời?" Lã An Đông ngữ khí có hơi tức giận nói.
"Hinh Nhi, Đông Đông, xin lỗi đã đi lâu như vậy. Xin lỗi vì đã không thể dự đám cưới của hai người" Lôi Tư Lạc áy náy nói.
Lục Hinh Nhi lau nước mắt rồi nắm lấy tay Lôi Tư Lạc nói: "Được rồi, trở về là tốt rồi, mọi chuyện để sau hẵng nói".
"Chị ấy biết cậu trở về chưa?" Lã An Đông nhìn Lôi Tư Lạc hỏi.
Nghe câu hỏi của bạn mình, Lôi Tư Lạc chỉ cứng họng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-la-ban-gai-cua-toi/1096296/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.