Vân Du chạy vào mật thất nhìn thấy Diêu Ngôn đang giúp ba người nằm trêngiường duy trì tinh khí ánh mắt độc ác nhìn Y Anh trước tiên.
Làm sao cô ta có thể để Y Anh sống lại được, như vậy làm sao có thể giúp cô ta bước lên vị trí cao được chứ?
Vân Du đảo mắt nhìn thấy con dao gọt trái cây trên bàn lặp tức chạy tới cầm lên không suy nghĩ mà chạy tới bên giường.
Diêu Ngôn nhíu chặt mày một tay đưa ra chưởng một lực đến bên tay cô ta đang cầm con dao hạ xuống người Y Anh ý định đâm cô.
-Diêu Ngôn, đây là mệnh lệnh của nữ hoàng.
Vân Du trừng mắt hung dữ với Diêu Ngôn khi bị Diêu Ngôn ngăn cản, Diêu Ngôn mím môi tiếp tục giúp ba người họ giữ được tính mạng, chỉ cần Diêu Ngôn truyền khí lực cho bọn họ, ít nhiều sẽ giảm bớt sự nguy hiểm đến mạngsống của họ, quan sát sắc mặt của Sầm Kỷ Dương và Đình Thâm đều thấy rõchuyển biến rất xấu.
-Cô muốn làm phản sao?
-Người hỏi câu đó phải là tôi? Cô từ đâu xuất hiện đến bên nữ vương nói những lời lẽ tác động bà ấy, cô chung quy muốn gì?
Vân Du cười gian xảo hất lọn tóc ra sau nói: “Tôi có âm mưu hay không cũngkhông bằng hiện tại việc cô phản bội nữ vương. Một lát nữa bà ấy vào đây xem cô nói thế nào.”
-Cô đừng ở đó nói lung tung, tôi chẳng phản bội bà ấy, tôi đang giúp bà ấy.
-Giúp? Vậy thì phải giết Y Anh đã.
Vân Du nhặt con dao rơi trên đất lên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-hoc-duong/770748/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.