Sầm Kỷ Dương đánh nhau với bầy sói dữ nhưng mà bầy sói này dù bị anh đánhngã, thậm chí là giết chết cũng trong chớp mắt đã ngồi dậy bình phục trở lại còn hung hãn hơn.
Anh giương móngvuốt đen xẹt qua đã để lại những vết cào trên mình những con sói, sau đó nhanh như cắt một cước đá văng chúng ra xa.
Anh đứng chặn trước mặt Y Anh, trên móng vuốt vẫn còn máu chảy nhiễu cả xuống đất, ánh mắt đỏ lãnh khốc nhìn bọn chúng.
-Kỷ Dương, anh không giết được chúng đâu.-Y Anh đứng ở sau nói
Sầm Kỷ Dương đã đứng bên cạnh cô đưa tay ra ôm lấy eo cô, nói: “Một lát anh sẽ phóng xuống dưới, em nhất định phải ôm anh thật chắc.”
-Nhưng, sẽ rất nguy hiểm.
-Không sao, đã có anh rồi. Không chết được.-anh quay qua nhìn cô ánh mắt kiên định dịu dàng
Y Anh thầm gật đầu tay luồn qua bên kia ôm lấy eo anh trong chớp nhoángmột ánh sáng phản chiếu trong tay cô phát ra nhanh chóng vụt mất.
Ánh mắt đỏ trừng nhìn bầy sói phát ra một sức mạnh làm chúng phải kiêng dèsợ hãi mà lùi về sau không dám đến gần sau đó anh đã ôm cô quay ngườiphóng xuống vực thẳm sâu hút.
Sầm KỷDương đã tính toán, chỉ cần anh dùng sức mạnh của bản thân đưa cô antoàn đáp xuống đáy vực an toàn, thì dù anh có bị làm sao cũng được.
Sầm Kỷ Dương nhìn sang Y Anh đang nép trong lòng mình, một tay giơ ra đemsức mạnh tạo thành một bong bóng nước trong suốt, nhanh tay đẩy cô vàotrong đó nhưng khi anh đẩy cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-hoc-duong/770745/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.