“Nam nhân mà Ngao Loan ta muốn có được thì sao có thể bị nữ nhân khác cướp đi?” Ngao Loan lạnh nhạt nói trong lòng.
“Không hổ là quý nữ của Long Nhân tộc, tùy tùy tiện tiện nói ra một câu cũng đã kết luận sinh tử của một thiên kiêu đỉnh cấp.” Lúc này, Bạch Mị Nhi đi lên ông ta, cười tủm tỉm mà nói.
Ngao Loan hơi nhướng mày, liếc nhìn Bạch Mị Nhi một cái và nói: “Hy vọng ngươi tự mình hiểu lấy, đừng chơi tâm kế gì, nếu không có lẽ ngươi chính là Long Cát công chúa tiếp theo.”
Bạch Mị Nhi nghe vậy thì lắc đầu cười, cũng không để ý câu nói uy hiếp của Ngao Loan, bởi vì nàng đã đạt thành mục đích.
Bên kia, Quân Tiêu Dao thản nhiên ngồi xếp bằng trên một vách núi.
“Kế tiếp, có trò hay để xem rồi.” Quân Tiêu Dao đứng dậy, nhìn ra nơi xa, khóe miệng nhếch lên.
Ngao Loan cho rằng Bạch Mị Nhi ở tầng thứ nhất, nhưng nàng ở tầng thứ hai. Cũng không ngờ Quân Tiêu Dao đứng phía sau Bạch Mị Nhi sớm đã ẩn sâu ở tầng thứ năm, âm thầm thao túng tất cả.
Mấy ngày sau, thiên kiêu của tứ đại chủng tộc cũng đã hành động, chọn xong địa điểm sát trận, tìm ra được tung tích của Long Cát công chúa, chuẩn bị bắt đầu ra tay.
Trên một dãy núi chạy dài phập phồng, một bóng hình xinh đẹp đang chiến đấu với một hung thú, bóng người kia chính là Long Cát công chúa.
Nàng mặc một bộ cung trang tiên váy, eo thon mảnh khảnh, dáng người tuyệt đẹp, nhan sắc động lòng người, ba ngàn sợi tóc đen tung bay, hiện đầy phong tư cao quý của Long tộc công chúa.
Một ngọc dung tuyệt thế bị khí cơ mơ hồ bao phủ, nhưng khí tức tỏa ra trên người lại mang theo uy áp cường đại.
Tu vi của Long Cát công chúa đã tới được Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn. Thậm chí cảnh giới còn mạnh hơn đám người Long Ngạo Thiên một chút.
Đương nhiên, điều này cũng có thể hiểu được, bởi vì Long Cát công chúa là quái thai cổ đại, tu vi của nàng vốn tăng nhanh hơn thiên kiêu đương đại một bước.
Huống chi, nàng còn luyện hóa một giọt máu Thương Long Cổ Hoàng, hiện giờ tu vi đã cao hơn trước kia, xưa đâu bằng nay.
Long Cát công chúa khẽ phẩy tay ngọc, một Hoàng Kim Long Ấn lao ra, trực tiếp hất vang con hung thú kia, đánh cho thân thể nó nứt ra.
Đừng nhìn dáng người Long Cát công chúa tinh tế, nhưng sau khi luyện hóa máu của Thương Long Cổ Hoàng, sức mạnh nhục thể khủng bố tuyệt đối, còn khủng bố hơn hung thú kia gấp trăm lần.
Một chưởng chụp chết hung thú xong, Long Cát công chúa đưa mắt nhìn về phía một gốc cây nhỏ sinh trưởng trog núi non.
Trên cái cây có một quả Long Xà Qủa, có trợ giúp để tu vi của nàng tăng lên.
“A, Long Ngạo Thiên kia còn vọng tưởng hành động với bổn cung, sau đó chinh phục bổn cung, không nghĩ tới bổn cung căn bản không cần dựa vào bất cứ kẻ nào.” Long Cát công chúa lẩm bẩm.
Nàng tâm cao khí ngạo, cũng rất tự tin. Mặc dù đá trúng tấm ván sắt khi đánh nhau với Quân Tiêu Dao, nhưng cao ngạo trong lòng nàng vẫn không tan biến, mà lại cắn răng tiếp tục tu luyện.
Hiện tại Long Cát công chúa đã tự tin có thể đối mặt với Quân Tiêu Dao, hiện giờ mục tiêu duy nhất của nàng ta cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mà thôi.
Dù sao Quân Tiêu Dao là người duy nhất để lại dấu vết trong lòng nàng.
Còn về Long Ngạo Thiên?
Tuy cũng là thiên kiêu Tổ Long Sào như nàng, nhưng cũng chỉ là người qua đường Giáp mà thôi. Hơn nữa Long Cát công chúa cũng rất chán ghét ánh mắt tràn ngập dục vọng chinh phục của Long Ngạo Thiên.
Nếu Long Ngạo Thiên không phải thiên kiêu của Tổ Long Sào, nói không chừng Long Cát công chúa vừa thấy khó chịu thì đã trực tiếp tát một cái qua.
“Thôi, vẫn nên ngắt lấy Long Xà Qủa này để luyện hóa trước.” Long Cát công chúa lắc đầu, chuẩn bị đi hái đi chiến lợi phẩm.
Nhưng vào lúc này, một trận gió mạnh bỗng thổi qua.
Ngay sau đó, Long Xà Qủa trên cái cây nhỏ kia trực tiếp biến mất.
“Ai!”
Mái tóc đen của Long Cát công chúa tung bay, đôi mắt xinh đẹp mang đầy sát khí. Là ai lớn gan như vậy, dám chặn đường hớt tay trên của nàng ta?
“Ngươi chính là quái thai cổ đại nổi danh của ngoại giới, Long Cát công chúa?”
Trên trời cao, có một gió xoáy màu xanh lá xuất hiện, trong dòng xoáy có một sinh linh hình người có hai cánh màu, chân hắn ta tương tự như điểu trảo.
Long Xà Qủa đang bị điểu trảo của hắn ta chộp vào.
Thanh niên này chính là thiên kiêu của Phong Linh tộc, tu vi đạt tới Chân Thần Cảnh hậu kỳ.
“Chủng tộc Tiên Cổ?” Long Cát công chúa nhíu mày liễu lại.
Ở thế giới Tiên Cổ, chủng tộc Tiên Cổ là địa đầu xà, lại là tồn tại tương đối phiền phức.
Tuy tồn tại cường đại trong chủng tộc Tiên Cổ không thể đi ra tộc địa, nhưng thiên kiêu thế hệ trẻ lại có tu vi cao hơn thiên kiêu ngoại giới.
Hơn nữa bọn họ còn rất hiểu biết hoàn cảnh và các loại bí văn trong thế giới Tiên Cổ.
Cho nên, nếu không phải bất đắc dĩ thì thiên kiêu ngoại giới cũng không muốn đắc tội trêu chọc thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ.
Long Cát công chúa không có giao thoa gì với chủng tộc Tiên Cổ, nàng cũng không rõ sao lại có chủng tộc Tiên Cổ bỗng trêu chọc nàng.
Thiên kiêu của Phong Linh tộc kia quét mắt nhìn Long Cát công chúa, trong mắt biểu lộ một tia kinh diễm. Dáng người và khí chất của Long Cát công chúa đều quá xuất chúng. Đồi núi cao ngất, eo thon tinh tế, đôi chân thon dài trắng tinh như ngọc, mũi chân lỏa lồ tuyết trắng điểm nhẹ vào hư không.
Cả người nàng ta giống như một mỹ nhân tuyệt thế được tạo ra từ ngọc, làm người ta hận không thể liếm từ đầu đến chân một lần.
Thân là công chúa cao cao tại thượng của Tổ Long Sào, hậu duệ huyết mạch của Thương Long cổ hoàng, sao nàng có thể chịu đựng nhục nhã như vậy?
Cho dù là thiên kiêu của chủng tộc Tiên Cổ, nàng cũng muốn giết chết!
“Chết tới nơi rồi!” Long Cát công chúa quát lạnh, muốn tiêu diệt thiên kiêu của Phong Linh tộc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]