Quân Tiêu Dao biết thật ra trong thế giới Tiên Cổ nội tồn tại một ít dân bản xứ, cũng chính là chủng tộc Tiên Cổ.
Những chủng tộc Tiên Cổ đó vẫn luôn sinh hoạt trong thế giới Tiên Cổ, nhưng bởi vì quy tắc đặc thù của nơi này nên những cường giả chủng tộc Tiên Cổ ấy không thể đi ra khỏi tộc địa của mình.
Cũng có một ít thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ thực lực cực mạnh, không kém gì truyền nhân của thế lực bất hủ ngoại giới cả.
Hơn nữa thiên kiêu những chủng tộc Tiên Cổ kia còn có thể tự do hành động, không bị quy tắc của thế giới Tiên Cổ trói buộc.
“Đúng rồi, hình như ta nghe nói còn có Tự Liệt của Quân gia đang ở Tiên Cổ Đạo Hồ.” Lôi Minh Viễn nói.
“Phải không, vậy càng nên đi xem.” Quân Tiêu Dao nói.
Lôi Minh Viễn nghe vậy thì ánh mắt lập tức lộ ra chút mừng rỡ.
Tiên Cổ Đạo Hồ chính là nơi hắn ta muốn vào lại không có tư cách vào, hiện tại đi theo Quân Tiêu Dao, không nói ăn thịt, uống ngụm canh cũng đủ rồi.
“Quá đáng giá, đi theo Thần Tử Quân Gia là lựa chọn sáng suốt nhất của ta.” Lôi Minh Viễn mừng thầm trong lòng, hắn càng thêm kiên định, phải làm tốt vai trò tôi tớ dẫn đường cho Quân Tiêu Dao.
Đại lão ăn thịt ta ăn canh, quá lời còn gì nữa!
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao và Lôi Minh Viễn bắt đầu chạy tới vị trí của Tiên Cổ Đạo Hồ. Mà chuyện xảy ra ở nơi đây cũng là bắt đầu lan truyền ra ngoài, có lẽ không bao lâu nữa sẽ truyền khắp nơi nơi.
...
Ở một khu vực khác, một nữ tử mặc áo hồng phấn xinh đẹp đang nhanh chóng lao qua hư không.
Một bộ váy hồng phấn tô điểm cho da thịt nữ tử như băng như tuyết, dung nhan kiều diễm động lòng người. Đôi mắt xinh đẹp đào hoa gợn sóng lăn tăn, như có mị lực câu hồn đoạt phách.
Dáng người nàng ta cũng rất tuyệt, đầy đặn quyến rũ, bộ ngực to tròn, eo thon mảnh khảnh, hai chân thon dài.
Sau cánh mông mật đào kia là sáu cái đuôi cáo lông xù, mềm mại đến cực điểm, càng tăng thêm cho nữ tử này vài phần mị lực khác thường.
Nàng ta chính là thiên nữ của Thiên Hồ Tộc, Bạch Mị Nhi.
Lúc này, trong đôi mắt xinh đẹp đào hoa của Bạch Mị Nhi có gợn sóng động lòng người đang lưu chuyển.
“Rốt cuộc cũng cảm ứng được khí tức của Ngạo Thiên ca ca...” Bạch Mị Nhi đưa tay ngọc lên vuốt mặt, mang theo một tia kích động.
Thế giới Tiên Cổ rất lớn, muốn tìm được một người không phải đơn giản.
Bạch Mị Nhi một lòng chỉ muốn tìm được Ngạo Thiên ca ca của mình.
Cuối cùng, không bao lâu sau, Bạch Mị Nhi cũng thấy được bóng người anh tuấn vĩ ngạn, tỏa ra Vương Bá chi khí kia.
“Ngạo Thiên ca ca!” Tiếng nói của Bạch Mị Nhi mềm mại đến cực điểm, kích động hô.
Bóng người ấy xoay lại, lộ ra một gương mặt soái khí mày kiếm mắt sáng, làm người ta liếc nhìn một cái đã đạt tới cao trào, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Long Ngạo Thiên.
“Hả... Ngươi là... Bạch Mị Nhi?” Long Ngạo Thiên sửng sốt một lát mới nhớ ra thân phận của Bạch Mị Nhi.
Không có cách nào, số lần hắn dùng chiêu anh hùng cứu mỹ nhân quá nhiều, cũng có rất nhiều nữ nhân.
Nếu không phải sau mông Bạch Mị Nhi có sáu cái đuôi cáo quá đặc trưng thì nói không chừng Long Ngạo Thiên không nhớ nổi nàng là ai.
“Quả nhiên Ngạo Thiên ca ca còn nhớ rõ nô gia.” Bạch Mị Nhi vô cùng vui sướng.
“Đương nhiên nhớ rõ.” Long Ngạo Thiên đáp rất có lệ.
“Ngạo Thiên ca ca, nô gia rất nhớ chàng, nô gia sẽ không rời khỏi Ngạo Thiên ca ca trong hành trình thế giới Tiên Cổ kế tiếp.” Bạch Mị Nhi đi đến bên cạnh Long Ngạo Thiên, nhìn hắn ta bằng si mê và nói.
Đồng thời, Bạch Mị Nhi cũng cảm ứng được tu vi của Long Ngạo Thiên đã đạt tới Chân Thần Cảnh hậu kỳ.
Nói thật, cảnh giới này đã rất ghê gớm, ít nhất là đứng đầu ở thế hệ trẻ Tiên Vực.
“Quả nhiên không hổ là nam nhân ta nhìn trúng, không có ai lợi hại hơn Ngạo Thiên ca ca nổi.” Bạch Mị Nhi thầm nghĩ trong lòng, càng thêm yêu mến.
“A chuyện này...” Long Ngạo Thiên nghe thấy lời nói của Bạch Mị Nhi thì sắc mặt hơi mất tự nhiên.
Nếu đổi lại là trước đó, Long Ngạo Thiên nhất định sẽ vui sướng chấp nhận, nữ nhân chủ động cho không, không lý nào Long Ngạo Thiên lại không nhận.
Không nhận thì quá có lỗi với cái tên mang nghĩa vai chính của hắn ta, nhưng vấn đề hiện tại là, Long Ngạo Thiên đã định ra mục tiêu.
Mục tiêu của hắn ta là Long Cát công chúa, hiện tại Bạch Mị Nhi dán dính lấy hắn thì chỉ gây thêm phiền phức cho Long Ngạo Thiên.
“Mị Nhi, ta cảm thấy nên nói rõ ràng với nàng.” Long Ngạo Thiên bỗng trịnh trọng nói.
“Ngạo Thiên ca ca cứ nói.” Bạch Mị Nhi nói.
“Mị Nhi, nàng thích ta không?” Long Ngạo Thiên hỏi.
“Đương nhiên thích, nô gia là người thích Ngạo Thiên ca ca nhất toàn thế giới...” Trong mắt Bạch Mị Nhi tỏa ra tia sáng cuồng nhiệt kỳ dị, còn có cảm giác độc chiếm nồng đậm.
Không có ai yêu Long Ngạo Thiên hơn nàng ta.
“Vậy tốt, Mị Nhi, nàng có thể làm một thiếp thất của ta, mục tiêu hiện tại của ta là Long Cát công chúa, ngày sau hy vọng các nàng có thể hài hòa ở chung.” Ánh mắt Long Ngạo Thiên thật thâm thúy, hắn ta nói.
“Cái... Cái gì?” Bạch Mị Nhi như bị sét đánh, lập tức ngây ngẩn cả người.
“Mị Nhi, chắc nàng cũng biết, người ưu tú như ta không có khả năng chỉ có một nữ nhân, nhưng không sao, tình yêu của ta đối với các nàng đều là bình đẳng, không có chêch lệch bao nhiêu.” Long Ngạo Thiên thâm tình chân thành mà nói.
Đôi mắt đào hoa của nàng ta như mất đi ánh sáng, trở nên trống rỗng.
“Không sao, Mị Nhi, ta cũng thích nàng, tình yêu của ta đối với nàng và Long Cát công chúa không có chênh lệch.” Long Ngạo Thiên vừa thâm tình nói, vừa duỗi tay muốn ôm Bạch Mị Nhi.
Bạch Mị Nhi đột nhiên lui về phía sau hai bước, trong lòng nàng ta không thể chấp nhận chuyện này, không có nữ nhân nào chấp nhận dùng chung một nam nhân mình yêu nhất với nữ nhân khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]