Đôi mắt Lý Tín hiện lên một tia kích động nhàn nhạt, đây mới là thiếu chủ Quân gia mà ông ta nguyện trung thành!
Trong đôi mắt xinh đẹp của A Cửu cũng lộ ra một tia vui mừng.
Thiếu niên mà nàng bảo hộ, tương lai nhất định sẽ trưởng thành thành một vị anh kiệt cái thế!
Sau một hồi từ biệt, Quân Tiêu Dao và A Cửu cũng bước ra khỏi Táng Giới, chuẩn bị rời đi Vạn Cổ Táng Thổ.
Mà bên ngoài tàng giới vẫn luôn có rất nhiều sinh linh Táng thổ chờ tại đây.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao và A Cửu xuất hiện, bọn họ chuyển ánh mắt qua, khi cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao thì họ đều trợn tròn mắt.
“Con mẹ nó, không nhìn lầm đó chứ, Chân Thần Cảnh?”
Một đám sinh linh Táng thổ cứng họng.
Trước đó Quân Tiêu Dao vẫn là Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, hiện tại nhảy một hơi lên đến Chân Thần Cảnh?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ không ai tin tưởng.
Trong hư không, hai bóng hình xinh đẹp cũng hiện lên, đó là Lang Huyên và Tần Tiên Nhi.
Khi cảm ứng được Quân Tiêu Dao bước ra khỏi Táng Giới, Lang Huyên lập tức chạy đến.
“Quân công tử, rốt cuộc ngươi cũng xuất quan.” Đôi mắt xinh đẹp của Lang Huyên lưu chuyển gợn sóng, đồng thời đáy lòng cũng rất kinh ngạc.
Tu vi của Quân Tiêu Dao trực tiếp đạt tới Chân Thần Cảnh, đã vượt xa nàng ta.
Hiện tại nếu Quân Tiêu Dao đối đầu với Thập Tiểu Vương trước đó thì sợ là búng tay một cái cũng có thể diệt sát bọn họ.
“Quân mỗ cũng nên rời khỏi Táng thổ.” Quân Tiêu Dao nói.
Nghe thấy lời này, đáy mắt Lang Huyên lộ ra chút ảm đạm.
“Ngày sau có duyên gặp lại đi.” Quân Tiêu Dao cũng không có cảm giác gì, tất cả chỉ là Lang Huyên tương tư đơn phương thôi.
“Ngày sau nếu có cơ hội, Lang Huyên cũng sẽ rời khỏi Táng thổ.” Lang Huyên kiên định nói.
“So với truy đuổi ảo ảnh không chiếm được, không bằng quý trọng người trước mắt.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, sau đó trực tiếp rời đi cùng A Cửu.
Lang Huyên sửng sốt một chút, nhìn về phía Tần Tiên Nhi bên cảnh.
Trái tim Tần Tiên Nhi cũng run lên, không ngờ Quân Tiêu Dao lại nói chuyện thay nàng.
Hai nàng nhìn nhau, yên lặng không nói gì.
Bên kia, bên ngoài Vạn Cổ Táng Thổ, nơi Man Châu.
Có không ít tu sĩ đang cướp đoạt cơ duyên tại đây, thỉnh thoảng bọn họ cũng nói về đề tài thế giới Tiên Cổ.
“Chậc chậc, nghe nói trong khoảng thời gian gần đây, Quân gia lại có một vị Tự Liệt ngã xuống, hình như là Đệ Cửu Tự Liệt, Quân Thiên Minh đúng không?”
“Đúng vậy, đây đã là vị Tự Liệt thứ ba của Quân gia ngã xuống, Thái Cổ hoàng tộc thật sự muốn một sống một chết với Quân gia mà.”
“Nhưng đám người Trọng Đồng giả Quân Lăng Thương cũng giết rất nhiều thiên kiêu của Thái Cổ hoàng tộc.”
“Đáng tiếc nhất hẳn là Đệ Tứ Tự Liệt Quân Vô Trần của Quân gia, hắn sắp đột phá đến Hư Thần Cảnh đại viên mãn, kết quả bị Hắc Ám Thần Tử của Đọa Thần Cung đánh lén, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.”
“Quá thảm, ta còn nghe nói, một người theo đuổi của Thần Tử Quân Gia, chính là vị truyền nhân Thôn Thần Ma Công kia, hình như đang bị Thánh Nữ thánh giáo đuổi giết.”
Bên cạnh Man châu, hai tu sĩ đang nói chuyện với nhau.
Không ngờ một bóng người đang đứng sau lưng bọn họ, yên lặng lắng nghe tất cả.
Hai tu sĩ tu vi Hư Thần Cảnh bỗng cảm thấy sống lưng phát lạnh, quay đầu thì thấy được một công tử tuấn tú mặc bạch y, khuôn mặt lạnh nhạt như sương.
“Quân... Quân... Thần Tử Quân Gia!” Hai tu sĩ hít sâu một hơi, da đầu đều tê dại.
Mặc một bộ bạch y, tuấn tú tuyệt trần, hơn nữa xuất hiện bên ngoài Táng thổ, trừ bỏ Thần Tử Quân Gia ra thì bọn họ không nghĩ ra người thứ hai.
Giờ phút này trên người Quân Tiêu Dao tỏa ra uy áp Chân Thần Cảnh và sát ý kinh khủng, dường như khiến thiên địa càn khôn cũng bị đông lại.
“Tu vi Chân Thần!” Hai tu sĩ lại run lên, quả thực trợn mắt đến lọt ra khỏi tròng!
Không phải nói khi Thần Tử Quân Gia tiến vào Táng thổ thì mới tới tu vi Thông Thiên Cảnh sao?
Sao hiện tại lại biến thành cường giả Chân Thần?
Hơn nữa xem khí tức này vô cùng hùng hồn ngưng thật, hẳn đã đạt tới đại viên mãn rồi.
Hai tu sĩ đều dại ra, run bần bật, thực lực của Quân Tiêu Dao vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Nếu truyền tin này về Tiên Vực, để mọi người biết thì sợ là sẽ gây nên chấn động và gợn sóng kinh thiên!
“Nói cho bản Thần Tử biết tin tức trong thế giới Tiên Cổ.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hai vị tu sĩ thấy thế thì vội vàng thuật lại chuyện trong khoảng thời gian này ở thế giới Tiên Cổ cho Quân Tiêu Dao biết.
Sau khi nghe xong, Quân Tiêu Dao mặt không cảm xúc. Nhưng hai vị tu sĩ đều cảm thấy nhiệt độ trong thiên địa như giảm xuống đến điểm kết băng.
“Trong núi không có lão hổ thì khỉ xưng Đại vương, khi nào, loại như Vương Đằng, Long Ngạo Thiên cũng xứng xưng vương xưng bá ở thế giới Tiên Cổ sao?”
Quân Tiêu Dao vung ống tay áo lên, hư không chung quanh tạc nứt, mặt đất phủ kín khe nứt.
Chỉ chiêu thức này thôi đã khiến hai tu sĩ Hư Thần Cảnh run bần bật.
Con mẹ nó, quá cường đại!
Thiếu Đế Vương Đằng, cấm kỵ sơ đại Long Ngạo Thiên mà chỉ là hai con khỉ trong lời nói của Quân Tiêu Dao.
“Dám trêu chọc Quân gia, chắc chắn phải trả giá nợ máu!”
Quân Tiêu Dao đạp không mà đi.
Hai vị tu sĩ còn cảm thấy sợ hãi, cả người đều chảy mồ hôi lạnh.
Bọn họ nhìn bóng dáng siêu nhiên rời đi của Quân Tiêu Dao, trái tim đều phát run.
“Nếu Thần Tử Quân Gia bước vào thế giới Tiên Cổ, sợ là sẽ nhấc lên một trận huyết vũ tinh phong.”
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, đây cũng là chuyện bình thường. Thời đại này rất tàn khốc, rất ít người có thể đi đến cuối cùng mà thôi.
Cho dù là Thập Đại Tự Liệt của Quân gia, cũng không có khả năng hoàn toàn bình yên đi tiếp. Ngày sau Quân gia nhất định sẽ lại đề bạt ra vài tộc nhân thiên tư xuất sắc lên thay thế những Tự Liệt đã chết.
Điều này thật lạnh lùng, cũng thật tàn khốc, nhưng đó là sự thật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]