Nhưng hiện tại, Táng Giới xuất hiện đại biến cố, hình như sức mạnh phong ấn sắp rách nát, tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng bình yên tu luyện tại đây.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao suy tư.
Từng luồng khí tức mạnh mẽ tuyệt đối lao vút tới từ nơi xa.
Một đại chưởng ấn ma khí có khí thế che trời giống như một vòm trời đen nhánh lập tức đàn áp về hướng Quân Tiêu Dao!
“Thật sự dám ra tay sao?”
Nhìn thấy ma chưởng khổng lồ đánh úp đến, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra chút lạnh lẽo nhàn nhạt.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn lấy cổ giáp chống lại, bên kia vòm trời, vô số đóa bỉ ngạn hoa nở rộ, vô cùng yêu diễm, mang theo khí tức tử vong.
Bỉ ngạn hoa và ma chưởng va chạm vào nhau, uy năng làm nát trời, cứ như có muôn vàn viên đại tinh nổ tung cùng một lúc.
Cường giả Chí Tôn giao phong, cho dù chỉ là một chiêu một thức vô cùng đơn giản thì cũng đủ để ảnh hưởng thiên địa, tạo thành phá hư thật lớn.
“Nữ Táng Hoàng quỷ diện, ngươi quá đáng!” Trong hư không truyền đến tiếng quát lạnh lẽo tức giận của Thiên Minh Táng Hoàng.
Ông ta không nghĩ tới nữ Táng Hoàng quỷ diện lại bảo vệ Quân Tiêu Dao đến mức này.
Đã tới cục diện này mà nàng còn muốn đứng trước người Quân Tiêu Dao.
“Trước khi bổn hoàng chưa biết rõ ràng nhân quả thì không kẻ nào được phép động vào hắn!” Dưới lớp mặt nạ, giọng nói thanh lãnh của nữ Táng Hoàng quỷ diện chứa đầy sát ý.
Nàng bảo vệ Quân Tiêu Dao gần như là một loại bản năng.
Hơn nữa nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng muốn biết rốt cục giữ mình và Quân Tiêu Dao có nhân quả gì.
Nếu hiện tại Quân Tiêu Dao chết thì nhân quả này sẽ vĩnh viễn không giải được, cũng không phải chuyện tốt gì đối với nữ Táng Hoàng quỷ diện.
“Quân Tiêu Dao phạm phải tội nghiệt thiên đại ở Táng thổ, hắn không có khả năng tồn tại đi ra khỏi Táng thổ!” Thiên Minh Táng Hoàng lạnh lùng nói.
Ngay khi câu nói vừa dứt, các cường giả Táng Hoàng như Long Hài Táng Hoàng, Huyết Sát lão tổ, Thiên Chu Ma Tôn, tông chủ của Luyện Thi Tông, Cửu U lão nhân cũng sôi nổi đi tới.
Mỗi một vị trong đó đều là cường giả từ Chí Tôn trở lên.
Một vị hiện thân cũng đã đủ để lay động tứ phương, càng đừng nói đồng thời xuất hiện như giờ phút này.
Hơn nữa chủ yếu là bọn họ đang cùng nhằm vào một hậu bối chỉ có tu vi Thần Hỏa Cảnh.
Một đám cường giả Chí Tôn nhằm vào một hậu bối Thần Hỏa Cảnh, truyền ra không biết sẽ làm cho bao nhiêu người trừng rớt tròng mắt.
Đổi lại là thiên kiêu khác, phỏng chừng giờ phút này chân đã mềm, sẽ ngã bệt xuống mặt đất. Nhưng Quân Tiêu Dao đối mặt với các Táng Hoàng Chí Tôn mà ánh mắt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt, như hồ sâu thăm thẳm mà không thấy đáy.
Rất nhiều sinh linh Táng thổ theo tới phía sau thấy tình cảnh này cũng cảm thấy trong lòng phức tạp.
Một mặt, bọn họ không nghĩ tới chúng Táng Hoàng Chí Tôn sẽ sa đọa đến mức nhằm vào một tiểu bối. Mặt khác, không nói đến cái khác, chỉ xét đến khí độ của Quân Tiêu Dao vào giờ phút này thì cho dù là những sinh linh Táng thổ không có chút hảo cảm nào với hắn cũng cảm thấy bội phục.
“Quân công tử!” Trong đám người, một bóng hình xinh đẹp lắc mình lao đến, đó là Lang Huyên.
Nàng ta lĩnh ngộ đại thần thông Lôi Đế không có kết quả nên khi đi ra ngoài tìm cơ duyên khác đã thấy được một đám sinh linh Táng thổ đi vào.
Nàng nhận ra chỉ sợ Táng Giới đã xảy ra biến hóa nên lập tức đi theo đến.
Không ngờ lại nhìn thấy tình cảnh như vậy.
Rất nhiều Táng Hoàng bức sát một mình Quân Tiêu Dao!
“Lang Huyên, trở về!” Phía trên vòm trời, Tu La quốc chủ tung ra một chiêu, ngăn cản Lang Huyên lại.
Hiện tại không phải là thời điểm tùy tiện phát biểu ý kiến, nhất cử nhất động đều có khả năng tạo thành hậu quả nghiêm trọng.
Cho dù Tu La Ma Quốc xem như thế lực không có thù hận nhất với Quân Tiêu Dao, nhưng Tu La quốc chủ vẫn không muốn tùy tiện nhúng vào vũng nước đục này.
“Đi giúp Quân công tử đi.” Ánh mắt Lang Huyên lộ ra chút vội vàng.
Nàng ta không muốn Quân Tiêu Dao chết.
“Yên tâm đi, người của Quân gia muốn chết cũng khó, không đơn giản như vậy đâu.” Ánh mắt Tu La quốc chủ thật thâm thúy, đưa mắt nhìn vào sâu trong mộ địa Vạn Linh.
Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao được vạn chúng chú ý lại vô cùng bình tĩnh.
Hắn đảo mắt qua đám người Thiên Minh Táng Hoàng, tùy ý mà nói: “Đánh đám nhỏ xong tới đám già, kịch bản không thể thay đổi một chút sao?”
“Tiểu bối Quân gia, ngươi còn không biết mình phạm phải tội nghiệt ngập trời hay sao?” Thiên Minh Táng Hoàng phóng ra uy áp khủng bố.
Nhưng mà chả có tác dụng gì với Quân Tiêu Dao.
“Tội nghiệt? Giết một thì là tội, đồ vạn thì chính là hùng, bản Thần Tử còn cảm thấy giết được không đủ nhiều!” Quân Tiêu Dao nói với giọng điệu sắc bén.
Muốn hắn thoái nhượng hoặc là cúi đầu?
Không có khả năng!
Người khác chỉ kiêu ngạo nhất thời, Quân Tiêu Dao này phải kiêu ngạo một đời.
Có thiên phú này, có bối cảnh này mà còn làm rùa đen rút đầu, vậy thật quá hèn nhát.
Đừng hèn, phải cương!
Đây là nguyên tắc xử sự của Quân Tiêu Dao.
Kẻ địch càng mạnh thì Quân Tiêu Dao càng không thoái nhượng.
“Bổn hoàng biết ngươi cậy vào cái gì, nhưng cho dù Quân gia đứng sau lưng ngươi thì tính sao, hiện giờ ngươi gần như đắc tội toàn bộ Táng thổ, Quân gia cũng khó có thể giữ được ngươi!” Giọng nói của Thiên Minh Táng Hoàng hàm chứa sát ý.
“Không sai, cho dù Quân gia tham dự vào cũng mơ tưởng dễ dàng bỏ qua chuyện này!” Long Hài Táng Hoàng cũng mở miệng.
Nhưng hiện tại, quá nhiều thế lực đều mang theo sát ý với Quân Tiêu Dao.
Các thế lực Minh Vương điện, Thi Hài Long Tộc, Bát Tí Chu Ma tộc, Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Huyết Sát tộc, Luyện Thi Tông, còn có một Cửu U lão nhân không có thế lực.
Nhiều thế lực đỉnh cấp và cường giả như vậy liên hợp với nhau, cho dù là Quân gia cũng không có khả năng tùy tâm sở dục đúng không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]