“Khuyết Thiên, ngươi đừng có nói khó nghe như thế.” Tuy Cổ Trùng đang phản bác lại, nhưng mọi người đều có thể nghe được, khí thế của hắn điệu thấp thế nào.
Trong lòng Thương Nguyệt cũng thấp thỏm.
Khuyết Thiên không có cảm hứng gì đối với Cổ Trùng, hắn ta nhìn về phía Quân Tiêu Dao, nghĩ ngợi có nên chấn áp hắn hay không.
Mà lúc này, trong chỗ sâu của thung lũng lưu chuyển Âm Dương Nhị Khí, một cỗ ba động tản ra.
“Bỏ đi, hoàn thành nhiệm vụ của tiểu chủ, trước tiên tranh đoạt Âm Dương Thần Quả, đối phó với nhân tộc ngoại giới sau.” Khuyết Thiên thầm nghĩ.
Đám sinh linh Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ Tộc... cùng nghĩ như vậy.
Âm Dương Thần Quả là quan trọng nhất.
“Thần Quả chi tranh bắt đầu rồi.” Lão giả Thương gia nói.
“Cổ Trùng đại ca, làm ơn.” Thương Nguyệt nói.
Lần này tiến vào Âm Dương Hồn Đàm có Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao và Cổ Trùng.
Còn Thương Tuyết do thân thể không tốt, không có cách nào tham gia tranh đoạt, chỉ có thể đợi ở bên ngoài.
Nếu như lần này không có được Âm Dương Thần Quả, vậy thì nàng ta cũng không đợi được lần kết quả sau nữa rồi.
Bởi vì Thương Nguyệt không biết thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao cho nên cũng không có đem gánh nặng đặt lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng thực lực của Cổ Trùng nàng cũng có hiểu biết, cho dù là đối diện với Khuyết Thiên cũng có tư cách đối kháng.
“Ta.. sẽ cố gắng hết tức.” Cổ Trùng giả tạo nói.
So với sự bình tĩnh lúc ban đầu, bây giờ trong lòng Cổ Trùng có chút sợ hãi rồi.
Đám người Quân Tiêu Dao tiến vào bên trọng.
Thương Tuyết đợi ở bên ngoài quan chiến.
Cao thủ trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng bắt đầu xuất phát.
Còn có Công Minh Lan và Khuyết Thiên cũng hành động rồi.
Trong chỗ sâu của thung lũng, có một thuỷ đàm rộng vạn trượng.
Cả thuỷ đàm giống như thái cực, phân chia rõ ràng thành hai khu vực trắng đen.
Mà ở giữa hai khu vực đó lại sinh ra một gốc thần thụ cao trăm trượng.
Đó chính là Âm Dương Thần Thụ.
Mà lúc này, trên Âm Dương Thần Thụ, trái cây đang được bao bọc bởi Âm Dương Nhị Khí đang đung đưa trên cành cây.
Những trái cây này một nửa màu đen một nửa màu trắng, nhìn rất kỳ dị, đếm qua cũng hơn 10 trái.
Bên ngoài Âm Dương Hồn Đàm, một đạo thân ảnh xuất hiện.
Những thiên kiêu Táng Thổ kia nhìn thấy Âm Dương Thần Quả trên Âm Dương Thần Thụ, trong mắt loé lên quang mang.
Âm Dương Thần Quả, có công hiệu nghịch thiên chuyển hoá sinh tử.
Đối với sinh linh Táng Thổ mà nói, đây là sự mê hoặc khó có thể cự tuyệt.
“Thập Vương Thịnh Yến sắp bắt đầu, tiểu chủ cần mượn sự trợ giúp của Âm Dương Thần Quả, tăng thêm một tầng thứ mới, toàn bộ Âm Dương Thần Quả đều phải mang về.” Khuyết Thiên nghĩ trong lòng.
Tiểu chủ nhà hắn, thánh tử Đoạ Vũ tuy là thiên kiêu xếp thứ 1 của Âm Minh Vực.
Nhưng xếp cùng thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương, thánh tử Đoạ Vũ cũng không có gì đặc sắc, không đứng được ở vị trí thứ 5.
Lần Thập Vương thịnh yến này, thánh tử Đoạ Vũ vô cùng xem trọng, hắn muốn nâng cao vị trí xếp hạng của mình.
Vì thế, Âm Dương Thần Quả càng quang trọng hơn.
Một bên, thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng đến bên Âm Dương Hồn Đàm.
Nhưng bọn họ không có tiến vào, bởi vì Âm Dương Hồn Đàm này cũng không có đơn giản như thế.
Đám người Quân Tiêu Dao cũng đến rồi.
Nhìn thấy Âm Dương Thần Quả trên Âm Dương Thần Thụ, ánh mắt Quân Tiêu Dao loé lên.
Âm Dương Thần Quả kia quả thực bất phàm, tuy không phải là bất tử dược nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Đặc biệt là công hiệu đặc biệt của Âm Dương Thần Quả, thậm chí một vài bất tử dược cũng không thể sánh bằng.
“Ra tay thôi.” Quân Tiêu Dao không chút do dự, bước về phía trước.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mắt đã đến bên trong Âm Dương Hồn Đàm.
“Công tử, đợi đã!” Thương Nguyệt biến sắc.
Nàng còn chưa có nói xong, Quân Tiêu Dao đã xông vào trong rồi.
Mà lúc này, trong Âm Dương Hồn Đàm giống như đang sục sôi.
Theo âm thanh ba la, một hung thú khủng bố có chín đầu trực tiếp hiện ra.
Đầu hung thú này cơ thể đầy lân giáp, có chín đầu, vừa giống đầu rắn lại giống đầu rồng, trong rất hung dữ.
Mà màu sắc của chín cái đầu cũng không giống nhau,
“Đây là… thái cổ hung thú, Cửu Anh?” Quân Tiêu Dao nhìn về hung thú phía trước, trong mắt loé quang mang.
“Không đúng, nó không thuần huyết, chỉ là có một tia huyết thống Cửu Anh mà thôi.” Quân Tiêu Dao nghĩ ra.
Thái cổ hung thú Cửu Anh thực sự, là sự tồn tại có thể tàn sát chân long, cực kỳ mạnh mẽ.
Mà đầu hung thú trước mắt, nhiều nhất chỉ có một tia huyết mạnh của Cửu Anh mà thôi.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao vẫn dứng yên một chỗ, nhưng sinh linh Táng Thổ xung quanh cười lạnh.
“Nhân tộc ngoại giới này bị doạ ngốc rồi à?”
“Đúng đó, hắn lẽ nào không nghĩ ra tại sao chúng ta lại không trực tiếp xong vào?”
Những sinh linh Táng Thổ này cho rằng Quân Tiêu Dao rất liều lĩnh.
“Thật là buồn cười.” Cổ Trùng cũng cười lạnh.
Chỉ có Thương Nguyệt và đám người Thương Tuyết đang quan chiến bên ngoài là sắc mặt mang theo sự lo lắng.
“Nhanh tránh ra!” Thương Nguyệt hét lớn.
Nhưng đã quá muộn rồi.
Đầu hung thú hình thù giống Cửu Anh kia mở chín cái miệng ra.
Các loại năng lượng liệt diễm, hàn thuỷ, độc khí, ma lôi phun ra từ chín cái miệng của nó.
Khu vực mà Quân Tiêu Doa đang đứng, chớp mắt bị năng lượng khủng bố thôn phệ.
Nhìn thấy một màn này, sinh linh Táng Thổ có mặt tại đây đều lắc đầu.
Loại công kích trình độ này, cho dù là Thánh tử Đoạ Vũ cũng phải mất một lớp da.
Chứ đừng nói đến nhân tộc ngoại giới.
Bọn họ cho rằng, Quân Tiêu Dao đã chết rồi.
Thiên địa linh vật thông thường mà nói đều có yêu thú thủ hộ.
Mà Quân Tiêu Dao là khách đến từ ngoại giới, tự nhiên là không biết đến chuyện này.
Trước kia Thương Nguyệt cũng quên nói với hắn.
Bởi vì nàng với Quân Tiêu Dao hành động cùng nhau, ai ngờ Quân Tiêu Dao không nói lời nào đã trực tiếp xông vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]