“Đúng rồi, ta có một việc muốn hỏi ngươi.” Quân Tiêu Dao như nhớ tới cái gì, lập tức nói.
“Thần Tử cứ nói.” Quân Dĩnh Nhi nói.
“Tên hoàng tử vừa rồi là như thế nào?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Thần Tử đang nói Phương Hàn sao, hắn là Thập Lục hoàng tử của Đại Dận hoàng triều, trước đó vẫn luôn bị cười nhạo, Dĩnh Nhi thấy hắn đáng thương nên trợ giúp hắn.”
Quân Dĩnh Nhi kể lại những chuyện về Phương Hàn cho Quân Tiêu Dao nghe.
Bao gồm ban đầu hắn ta là một hoàng tử ngốc, nhưng sau đó lại đột nhiên quật khởi, trở thành một thiên kiêu.
“Thì ra là như thế.”
Sau khi nghe xong, trong lòng Quân Tiêu Dao đã xác định hơn phân nửa.
Hẳn Phương Hàn này là chính là Nghịch Thiên chi Tử của Tiềm Long đại lục.
Tuy Quân Tiêu Dao không biết cơ duyên của Phương Hàn là cái gì, nhưng khí tức căn nguyên thế giới kia lại không trốn thoát được dò xét của hắn.
“Phương Hàn này tuy không biểu lộ rõ ràng, nhưng bất mãn trong lòng hắn dành cho ta lại không thể che giấu được.”
“Là bởi vì ta giành mất nổi bật của hắn sao?” Quân Tiêu Dao tự nói trong lòng.
Sao Quân Tiêu Dao có thể không biết những tính toán trong lòng Phương Hàn.
Cả những thiên kiêu trên Tiên Vực mà hắn cũng có thể đùa bỡn trong lòng bàn tay, càng đừng nói là một Nghịch Thiên chi Tử nho nhỏ ở hạ giới.
Quân Tiêu Dao cũng đã nhìn ra, Phương Hàn có ý với Quân Dĩnh Nhi.
Mà thái độ của Quân Dĩnh Nhi đối với hắn đã hoàn toàn làm trong lòng Phương Hàn sinh ra ghen ghét càng sâu.
“Phương Hàn, tốt nhất ngươi hãy tự mình hiểu lấy.” Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng.
Nếu Phương Hàn dám có động tác nhỏ gì, mặc dù hắn ta là hoàng tử của Đại Dận hoàng triều thì Quân Tiêu Dao cũng tuyệt đối không bỏ qua.
Thậm chí Quân Tiêu Dao còn hy vọng Phương Hàn sẽ có động tác nhỏ nào đó.
Như vậy thì hắn có thể quang minh chính đại cướp lấy cơ duyên của Phương Hàn.
Còn về hiện tại, Đại Dận hoàng triều trấn áp tội tộc, lập công lao hãn mã, nếu lúc này Quân Tiêu Dao ra tay với Phương Hàn thì thật sự không thể nói nổi.
Toàn bộ hỗn loạn trên Tiềm Long đại lục đến đây cũng đã được bình định lại.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao chỉ cần đi đến đại lục chỗ Cổ Thần tộc là có thể hoàn toàn giải quyết mầm tai hoạ thập đại tội tộc.
Mà ngay trong khoảng thời gian toàn bộ Tiềm Long đại lục tiến vào dọn dẹp cuối cùng.
Các đại lục khác cũng hoàn toàn không yên tĩnh.
Bắt đầu từ lúc Quân Tiêu Dao hạ giới, hắn đã đi tổng cộng bốn đại lục.
Lần lượt là Thiên Huyền đại lục, Tinh Thần đại lục, Sâm La đại lục và Tiềm Long đại lục.
Nhưng trừ bốn khối đại lục này thì còn có sáu đại lục mà Quân Tiêu Dao tạm thời chưa đặt chân đến.
Cả sáu khối đại lục này cũng nổi lên gió nổi mây phun.
...
Quy Nguyên đại lục là một trong thập địa hạ giới.
Giờ phút này, trong một hẻm núi bí ẩn của Quy Nguyên đại lục, một trận đại chiến giữa hai thiên kiêu đang bùng nổ.
Ầm ầm, một tiếng vang lên, một tên thiếu niên áo tím bị đánh bay, miệng phun máu tươi.
Trong mắt hắn ta mang theo phẫn nộ và cả hoảng sợ, nhìn về phía bóng người đối diện kia.
Đó là một thanh niên mặc trường bào màu vàng đen, tóc đen như mực, da thịt tái nhợt, dung mạo tuấn mỹ.
Nhìn có vẻ gầy gầy cao cao, bộ dạng như bạch diện thư sinh, giống như gió thổi qua là ngã.
Nhưng sau khi lĩnh hội thực lực của thanh niên này thì trong mắt thiếu niên áo tím chỉ còn không cam lòng và tuyệt vọng.
“Ta một đường quật khởi đến nay, luôn được thiên địa ủng hộ, sao có thể bại, đáng lẽ trên đại lục này không có người thế hệ trẻ tuổi nào có thể thắng được ta!” Thiếu niên áo tím không cam lòng mà rống giận.
Hắn ta vốn là khí đồ của một tiểu tông môn, sau khi ngoài ý muốn có được một đoàn căn nguyên thế giới thì một đường quật khởi, cơ duyên bùng nổ, quét ngang tứ phương.
Cuối cùng diệt luôn cả tông môn đã từng xua đuổi hắn ta.
Nhưng mà, ngay vào lúc thiếu niên áo tím dào dạt đắc ý, thậm chí bắt đầu ảo tưởng về cảnh tượng sau này làm chúa tể cả đại lục, một thanh niên da thịt tái nhợt tuấn mỹ đến kỳ cục lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
Hơn nữa thực lực của người này khiến thiếu niên áo tím cũng cảm giác hoảng sợ.
Hắn ta có được căn nguyên thế giới mà cũng đánh không lại thanh niên này.
Chuyện này thật sự không hợp lẽ thường!
“Xem ra ngươi chính là khí vận chi tử của Quy Nguyên đại lục, ta nhất định phải có được căn nguyên thế giới của ngươi.”
Thanh niên thò một tay ra, sức mạnh Luân Hồi nồng đậm khuếch tán ra.
Trong lúc mơ hồ, ở phía sau gã như hiện ra hư ảnh một luân bàn thật lớn.
Trên luân bàn kia có khắc chúng sinh Lục Đạo, cứ như có thể kéo chúng sinh vạn linh vào luân hồi!
“Đây... Đây là sức mạnh gì!” Thiếu niên áo tím phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.
Sau lưng thanh niên hắc y kia hiện ra hư ảnh luân bàn, làm trong lòng hắn ta sinh ra một cảm giác khủng bố.
Sức mạnh thần bí khó lường kia cũng khiến chiến ý trong lòng thiếu niên áo tím tan biến, giờ khắc này chỉ muốn đào tẩu.
“Thế gian vạn vật đều không trốn thoát được nổi khổ luân hồi, trở thành quân lương của ta đi.” Thanh niên hắc y lạnh nhạt nói.
Thiếu niên áo tím bỗng tỉnh táo lại, kinh hô: “Ta biết rồi, chẳng lẽ ngươi là người mang khí vận của đại lục khác!”
Trong suy nghĩ của thiếu niên áo tím thì người có thể áp chế hắn ta chỉ có khí vận chi tử đẳng cấp tương đương mà thôi.
“Đúng, nhưng cũng không đúng.” Thanh niên hắc y cười cười.
Hình như gã rất thưởng thức dáng vẻ hoảng sợ giãy giụa của thiếu niên áo tím trước mặt, bởi vậy kiên nhẫn giải thích.
“Ta không phải là người hạ giới, ta được chôn giấu ở hạ giới vô số kỷ nguyên, là vì chờ thập giới đại loạn của đời này diễn ra để đánh cắp khí vận và căn nguyên thế giới của hạ giới.”
“Mà ngươi, là con mồi thứ hai của ta.”
Nghe thanh niên hắc y nói vậy, trái tim thiếu niên áo tím hoàn toàn lạnh lẽo.
Quả thực thanh niên hắc y trước mặt chính là kẻ săn giết khí vận chi tử!
“Chết đi, căn nguyên và khí vận của thế giới đều thuộc về ta.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]