Khí tức dị tượng kia cũng không yếu hơn Quân Lăng Thương.
“Sao khí tức của Tinh Thần Vương Thể Diệp gia lại cường đại như vậy?” Có vài tu sĩ cũng chú ý tới, cực kỳ kinh dị.
“Hả? Diệp Tinh Vân này có cổ quái...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy.
Nhìn thấy dị tượng Diệp Tinh Vân để lộ, Quân Tiêu Dao cảm thấy có thể hắn ta là một đại khí vận giả giống như đám người Tiêu Trần, Dương Bàn.
“Chẳng lẽ là cường giả chuyển thế, chí tôn trọng sinh?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
Nếu lợi dụng tốt, nói không chừng lại có thể thu hoạch Diệp Tinh Vân một đợt.
Đông đảo tu sĩ chung quanh cũng đang chú ý Quân Tiêu Dao.
Lấy thiên tư yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, rốt cục sẽ hiện ra cảnh tượng kỳ dị đến mức nào?
Nhưng mà, ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn bước ra.
Nơi xa có một đóa thanh liên bay lơ lửng đến, một bóng hình xinh đẹp thanh y mông lung, có khí chất siêu nhiên xuất trần như nữ tiên ngồi xếp bằng trên đó.
“Đó là... Thần Nữ của Cơ gia!” Có tiếng kinh hô vang lên.
Rất nhiều người lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Bởi vì Cơ Huyền, Quân Tiêu Dao và Cơ gia cũng coi như có hiềm khích.
Hiện giờ Thần Nữ Cơ gia hiện thân, sẽ cọ xát ra hỏa hoa như thế nào với Thần Tử Quân gia đây?
Rất nhiều người đều đang chờ mong.
Phía chân trời, đài sen thập nhị phẩm lượn quanh trong hư không.
Bóng hình thanh y xinh đẹp ngồi xếp bằng trên đó, được bao phủ trong tiên quang đạo vận, mang theo một khí tức siêu trần thoát tục.
Dung mạo của nàng bị tiên hoa bao phủ, hơn nữa dường như còn đeo khăn che mặt.
Trong lúc mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt trong trẻo như thủy tinh của nàng.
Đôi mắt thủy tinh này chỉ liếc một cái nhìn lại đã khiến người ta khó có thể quên.
Cứ như thiên địa vạn vật chung quanh đều trở nên ảm đạm không ánh sáng trong đôi mắt đó.
Rất nhiều tu sĩ nam tính ở đây đều nhìn đến ngây ngốc, ngây người cả ra, choáng váng.
Bọn họ như đang chiêm ngưỡng một nữ tiên tuyệt đại!
“Đó là Thần Nữ của Cơ gia sao, quả nhiên giống như lời đồn, là một vị tiên tử không nhiễm khói lửa, thoát tục trần thế.” Một truyền nhân đại giáo thất thần lẩm bẩm.
Lấy thực lực địa vị của hắn mà trong nháy mắt đã bị Cơ Thanh Y bắt lấy.
Vẻ đẹp và khí chất của nàng thật khó tìm trên trần thế...
Quân Tiêu Dao cũng chú ý nhìn qua.
Không thể không nói, Cơ Thanh Y thật sự rất đặc biệt.
Nếu nói về mỹ nhân dung nhan tuyệt sắc thì Quân Tiêu Dao ra gặp không ít người, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Võ Minh Nguyệt, A Cửu đều mỗi người một phong hoa.
Nhưng Cơ Thanh Y này lại có một khí chất đặc thù, như thanh liên mới nở, không dính bụi trần, độc lập di thế.
Chỉ sợ đại số nam tu sĩ nhìn thấy Cơ Thanh Y đều sẽ không nhịn được lập tức hóa thân thành liếm cẩu, oạch một tiếng liếm lên.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Nếu nói Cơ Thanh Y là nữ tiên xa rời thế gian.
Vậy Quân Tiêu Dao chính là tiên vương làm chúa tể cõi trần, siêu thoát quy tắc!
Bàn về khí chất, Quân Tiêu Dao không thua kém bất cứ kẻ nào!
Bởi vậy, Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến Cơ Thanh Y.
Hắn lạnh nhạt thu hồi ánh mắt.
Sau khi Cơ Thanh Y đến, nàng không để ý đến vô số ánh mắt nóng cháy và khát khao chung quanh, đôi mắt trong trẻo nhìn thẳng về phía Quân Tiêu Dao.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp Quân Tiêu Dao.
Liếc mắt một cái đã khiến tâm thần của Cơ Thanh Y hơi chấn động.
Sở dĩ nàng siêu nhiên như vậy, trừ do khí chất tính cách của bản thân ra, chủ yếu là vì nàng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo.
Nghe đồn Nhân Tiên Giáo chính là đạo thống do Tiên thành lập.
Nàng tu luyện công pháp trong đó, chiêm ngưỡng di khắc tàn tiên, tất nhiên cũng mang lên đạo vận của thần tiên.
Nhưng giờ phút này, Cơ Thanh Y nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Khí chất này, cảm giác này, dù là nàng cũng không nhịn được sinh ra cảm giác tự biết xấu hổ.
Điều này khiến Cơ Thanh Y thực không thể tưởng tượng.
“Trên đời này thực sự có người siêu trần thoát tục như thế sao?” Cơ Thanh Y hơi thất thần.
Nhưng rất nhanh, nàng lại định tâm thần, mở miệng nói: “Thanh Y đã sớm nghe đến tên tuổi của Tiêu Dao đạo huynh, hiện giờ vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Nhìn thấy Cơ Thanh Y quay về hướng Quân Tiêu Dao, trong lòng mọi người đều rùng mình.
Tới!
Quả nhiên Thần Nữ của Cơ gia muốn giằng co với Thần Tử Quân gia sao?
Nhưng giọng điệu này sao không giống như gây sự?
Quân Tiêu Dao bình đạm nói: “Quân mỗ cũng có nghe thấy tên tuổi của Thần Nữ Cơ gia, quả nhiên không tầm thường.”
Lời này mang theo chút cảm giác tùy ý như qua loa cho xong.
Rất nhiều thiên kiêu nam tính đều ngạc nhiên.
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao không khỏi quá có lệ đó chứ?
Đó chính là Thần Nữ, người bình thường có thể đáp lại một câu cũng sẽ vui sướng nửa ngày.
Cơ Thanh Y cũng ngẩn ra, không ngờ lại có người lấy thái độ như vậy nói chuyện với nàng.
Phải biết rằng, trước kia Cơ Thanh Y gặp được bất cứ kẻ nào, cho dù là chí tôn tuổi trẻ, truyền nhân bất hủ, đều không ngoại lệ mà khiêm tốn có lễ, mang theo ái mộ khát khao.
Mà Quân Tiêu Dao thì sao?
Nói chuyện như hoàn toàn không thèm để ý, thậm chí có cảm giác ứng phó qua chuyện.
Đây là lần đầu tiên Cơ Thanh Y gặp phải loại đãi ngộ này.
Quân Tiêu Dao nâng mí mắt lên và nói: “Nếu là vì Cơ Huyền mà muốn đến gây chuyện với bản Thần Tử, vậy Quân mỗ khuyên ngươi, nhân lúc còn sớm chặt đứt tâm tư này đi.”
Cơ Thanh Y tới đây, trừ vì Thiên Đạo Lâu ra thì không phải là do chuyện của Cơ Huyền sao?
Quân Tiêu Dao trực tiếp ngả bài.
Nếu nàng dây dưa vì chuyện này, Quân Tiêu Dao cũng không ngại trấn áp nàng.
Cho dù siêu nhiên như Cơ Thanh Y, nhất thời cũng là im lặng không biết nói gì.
Thật lâu sau, nàng mới mở miệng nói: “Tiêu Dao đạo huynh hiểu lầm, đạo tâm của Cơ Huyền hỏng mất là do ý chí của hắn không kiên định, sao có thể trách Tiêu Dao đạo huynh chứ?”
Ban đầu Cơ Thanh Y đến, thật sự có ý muốn hỏi tội, dù sao cũng là chuyện mà trưởng lão trong tộc nàng nhờ vả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]