Đại cơ duyên mà Cơ Huyền ngày đêm nhớ mong, muốn có cho bằng được, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao hái trước quả đào.
Nếu trong hộp không có thứ tốt gì thì thực xin lỗi sự vất vả khổ sở của Cơ Huyền.
Quân Tiêu Dao mở hộp ra.
Đưa mắt nhìn lại, cái ánh vào mi mắt đầu tiên là một quyển sách màu vàng nhạt cổ xưa, như được chế tác từ lá vàng.
“Đây là?” Quân Tiêu Dao hơi nghi hoặc.
Hắn mở quyển sách màu vàng nhạt này ra.
Chỉ thoáng chốc, vô số cổ tự hiện lên trước mắt Quân Tiêu Dao.
Mỗi một cổ tự đều nở rộ ra thần quang vô tận, như từng sao trời xoay chuyển trên bầu trời.
Nếu là người bình thường, chỉ xem một cái thì đôi mắt sẽ mù ngay.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác, hắn là Hoang Cổ Thánh Thể, trong mắt nở rộ kim mang, hắn đảo mắt qua một cái.
Vừa nhìn một cái đã khiến Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt giật mình.
Có thể làm người mang tâm tính thản nhiên như Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt này thì cũng đã rõ hắn kinh ngạc tới mức độ nào.
“Đây chẳng lẽ là... Cửu Đại Thiên Thư?”
Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên, cũng không dám tin tưởng.
Ở Tiên Vực, chỉ sợ không có tu sĩ nào không biết đến Cửu Đại Thiên Thư.
Cửu Đại Thiên Thư không phải do người sáng tác, cũng không phải nhất mạch truyền thừa nào.
Từ lúc cửu thiên Tiên Vực mới hình thành, đã có Cửu Đại Thiên Thư tồn tại.
Có người nói Cửu Đại Thiên Thư là do “Tiên” sáng tác.
Cũng có người nói, Cửu Đại Thiên Thư là quy tắc hiện hóa ra từ Thiên Đạo.
Tóm lại là cách nói nào cũng có.
Nhưng có một điểm có thể xác định, Cửu Đại Thiên Thư tuyệt đối không phải một người nào có thể sáng tạo ra.
Cho dù Đại Đế đều khó mà làm được.
Mà điểm trân quý nhất của Cửu Đại Thiên Thư là mỗi một quyển sách đều đại diện cho một cực hạn.
Ví dụ như Không Thư trong Cửu Đại Thiên Thư chính là cực hạn của không gian chi đạo.
Thời Thư là cực hạn của thời gian chi đạo.
Những quyển còn lại đều đại diện cho những cực hạn chi đạo bất đồng.
Còn có lời đồn nói rằng, nếu có người gom đủ Cửu Đại Thiên Thư thì có thể hợp nhất chúng lại, tạo ra một con đường thành tiên.
Cũng vì đủ loại lời đồn về Cửu Đại Thiên Thư, mới làm vô số người đều điên cuồng mà tìm kiếm tung tích của chúng.
Nhưng vô số kỷ nguyên từ xưa đến nay, đừng nói gom đủ Cửu Đại Thiên Thư, ngay cả xuất hiện một hai quyển cũng là xa xỉ.
Quân Tiêu Dao cũng thật sự không ngờ, trong hộp gỗ này lại cất giấu một quyển thiên thư.
“Xem nội dung này, có lẽ là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, cực hạn của thân thể.” Quân Tiêu Dao tự nói, trong giọng nói cũng khó nén gợn sóng.
Chỉ sợ không ai nhìn thấy thiên thư mà không kích động.
Hơn nữa càng trùng hợp là, quyển sách này là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, vừa vặn phù hợp với Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao.
“Đầu tiên là Tượng Thần Trấn Ngục Kính, sau đó lại là Thể Thư, là muốn ta chứng đến Nhục Thể Đại Đế sao?” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Nhưng điều làm Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày là, hình như quyển Thể Thư này cũng không hoàn chỉnh.
Giống như chỉ có quyển thượng.
“Đúng rồi, trước đó tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn có nói qua, vật kia ở trong hộp gỗ, còn lại có khả năng ở đại lục tại hạ giới.”
“Ý này là, quyển hạ của Thể Thư nằm trong thập địa sao?” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Khả năng này rất lớn.
“Xem ra ngày sau nhất định phải hạ giới một chuyến, Thể Thư quá trọng yếu đối với ta.” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu luyện thành cả Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, cộng thêm Tượng Thần Trấn Ngục Kính và Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư thì thân thể sẽ cường hãn đến mức nào?
Sợ là Đại Đế chứng đạo nhục thể vào thời kỳ Thái Cổ cũng kém xa hắn đúng không?
Trong hộp gỗ trừ Thể Thư ra còn có một khối tàn phiến thanh đồng tàn khuyết.
So với Thể Thư thì khối tàn phiến thanh đồng này có vẻ thực không thu hút chút nào.
Nhìn qua cũng không giống tiên kim cổ xưa nào đó.
Quân Tiêu Dao cầm nó trong tay, lại bất ngờ phát hiện mình không thể bóp nát khối tàn phiến thanh đồng này.
Sức mạnh thân thể hiện tại của Quân Tiêu Dao cường hãn dữ dội, chưa nói đến bóp nát tiên kim, nhưng ít ra có thể tùy ý đánh bại binh khí vương hầu bình thường.
Mà tàn phiến thanh đồng nhìn như không đáng chú ý này lại cực kỳ kiên cố.
“Có hơi cổ quái, thôi để sau đó đưa cho gia gia bọn họ xem một chút đi.” Quân Tiêu Dao thu hồi tàn phiến thanh đồng.
Tiếp theo, hắn lại lấy xương tay Thánh Nhân Vương và năm bộ long cốt ra.
Quân Tiêu Dao đã tách xương tay Thánh Nhân Vương ra.
Cả khối xương tay trắng tinh như ngọc thạch, lạc ấn đạo văn phức tạp.
Cho dù chỉ đặt ở nơi đó, cũng có uy áp thánh cảnh biểu lộ.
Sở dĩ Cơ Huyền có thể trổ hết tài năng trong các thiên kiêu, xương tay Thánh Nhân Vương này chiếm cứ nhân tố rất lớn.
Một khối xương tay có thể tạo thành một thiên kiêu cường đại.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không có dự tính dung nhập khối xương này vào cánh tay mình.
Dung hợp xương cốt của người khác vào cơ thể mình, nghĩ thôi đã thấy khiếp sợ hãi hùng.
Hơn nữa Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao đã là một trong những thể chất mạnh nhất, sau khi hoàn toàn trưởng thành, không biết mạnh hơn xương tay Thánh Nhân Vương bao nhiêu lần.
Hoàn toàn không cần bỏ gốc lấy ngọn.
“Tuy không dung nhập vào cánh tay của mình, nhưng cũng có thể lấy nó để rèn ra một pháp khí.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Hắn tính chế tạo xương tay của Thánh Nhân Vương thành một binh khí.
Còn về năm bộ long cốt kia.
Bốn bộ viễn cổ long cốt trong đó, Quân Tiêu Dao chuẩn bị ban thưởng cho đám người Quân Trượng Kiếm.
Dù sao bọn họ cũng ra sức rất lớn ở bí cảnh Nguyên Thiên.
Lúc nên cho lợi ích thì vẫn phải cho.
Còn về Chí Tôn Tổ Long Cốt, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ tự luyện hóa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra lò luyện Địa Ngục, hút Chí Tôn Tổ Long Cốt vào trong đó.
Tám vạn...
Chín vạn...
Đến cuối cùng, mười vạn cự tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn thức tỉnh!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]