Đột nhiên vang lên một tiếng quát lanh lảnh, nhóm ba người Thủy LinhPhụng và Nhạc Quần lao nhanh ra khỏi rừng, dừng lại ngay trước mặt quáinhân.
Quái nhân ngạc nhiên nhìn Thủy Linh Phụng, đoạn nghiêng đầu ngẫm nghĩ hồi lâu, dường như không còn nhận ra nàng nữa.
Thủy Linh Phụng mắt ngập lệ nói :
- Mẫu hậu không còn nhận ra Phụng nhi nữa rồi ư?
Ánh mắt quái nhân đỏ rực, vẻ mặt dần dần dữ tợn hơn, bỗng dang tay nhàotới ôm Thủy Linh Phụng. Nhạc Quần hét vang, vung trượng nhắm ngay đầuquái nhân giáng xuống.
Ầm! Ngọn Quỷ Đầu trượng bật tung lên, quái nhân ngã nhào, song vẫn không hề thọ thương, chỉ có một số tóc dài lả tả rơi xuống.
Bạch Phát Hằng Nga quay sang Hồ Tiểu Điệp thấp giọng :
- Tiểu tử này là Nhạc Quần phải không?
Hồ Tiểu Điệp gật đầu :
- Vâng! Mẹ phải trả thù cho con!
Trong khi ấy quái nhân lại đã đứng lên, cánh cao thủ bên Thạch Lỗi cùng thoái lui.
Song Thạch Lỗi lại quay sang Xuân Thu Bút cười khẩy nói :
- Lão quỷ chẳng bảo y là Hoàng hậu ư? Nếu đúng vậy sao cả con gái mìnhcũng không quen biết? Hơn nữa, đường đường là một vị Hoàng hậu sao lạihóa thành một quái vật bất nam bất nữ thế này?
Thủy Linh Phụng nước mắt chảy dài :
- Phụng nhi đây mà, mẫu hậu không còn nhớ ra chút nào cả sao?
Quái nhân bị Nhạc Quần đánh cho một trượng, hung tính bừng dậy dữ dội,miệng không ngớt gầm gừ, qua vẻ dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777946/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.