Đại thuyền cặp vào bờ. Lục Bình nhảy lên trước tiên, đảo mắt nhìn quanh, và cười nói :
- Thạch lão, bổn Phò mã quyết định sẽ xây hành cung trên hòn đảo này!
Đông Hải Ma Ngư mỉm cười :
- Miễn Phò mã thích, lão phu tuân mệnh xây cất ngay!
Lát sau, vài bóng người từ trong rừng phóng ra nhanh như sao xẹt. Nhạc Quần quay sang Vô Tâm nói :
- Xem chừng Thạch Lỗi này không phải là đơn giản, chỉ xét qua khinh công của những người này cũng đủ thấy cao hơn bọn cẩm y vệ của Tiêu DiêuQuân nhiều.
Năm gã đại hán cùng hướng về Đông Hải Ma Ngư thi lễ, sau đó ra lệnhkhiêng đến một chiếc kiệu, mời Công chúa ngồi lên, tiến vào trong đảo.
Không bao lâu mọi người đều đi khỏi, Nhạc Quần và Vô Tâm vào trong khoang thuyền tìm thức ăn lót dạ, trời cũng đã sáng tỏ.
Nhạc Quần nói :
- Hòn đảo này chẳng phải tầm thường, theo ta nhận thấy có lẽ còn nguyhiểm hơn hòn đảo của Tiêu Diêu Quân, ban ngày đành phải tạm lánh trênthuyền, chờ đêm tối hãy thám thính thử xem!
Vô Tâm vẻ lo lắng :
- Vạn nhất Công chúa bị tên tiểu tử kia...
- Với võ công của Lục Bình, nếu không dùng thủ đoạn đê hèn thì đừng hòng động đến Công chúa, hơn nữa hắn là khách ở đây, liệu không dám đâu!
Chàng tuy nói vậy, song trong lòng hết sức bồn chồn, cứ nhấp nhổm đilòng vòng trong khoang thuyền. Thời gian trong sự chờ đợi quả là dài,Nhạc Quần tưởng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777939/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.