Nếu không phải chất độc trong người Nhạc Quần đang phát tác và niềm cảmxúc dâng ngập nơi lòng, kẻ ám toán sau lưng dẫu thân thủ cao đến mấy thì chàng cũng có thể tránh khỏi. Song số mệnh đã an bài, cả hai đồng thờingã chúi về phía trước nên không thể trông thấy mặt mũi của kẻ ám toán.
Nhạc Quần ngay khi ngã xuống đã phát hiện cái hà bao vàng trước ngực Vô Tâm chẳng rõ biến mất tự bao giờ.
Hai người bị khống chế nằm dưới đất, song thần trí vẫn chưa mất, có điều là không thể nói được.
Nhạc Quần thầm thở dài đưa mắt áy náy nhìn Vô Tâm. Chàng nghĩ kẻ ám toán chẳng những võ công cao siêu mà kinh nghiệm cũng hết sức phong phú,chọn thời cơ ra tay vô cùng đúng lúc.
Có lẽ y có hai động cơ ám toán, thứ nhất vì hận thù đối với sư môn, thứnhìn là cái kim hà bao. Tuy nhiên, Nhạc Quần hiểu rất rõ, dẫu kim hà bao không treo trước ngực Vô Tâm thì chàng cũng khó thoát khỏi cái chết.Hiển nhiên đối phương không muốn để lộ hành tung, bắt buộc phải giết hết hai người.
Vô Tâm chớ hề lộ vẻ sợ hãi hoặc tấm tức, trái lại dường như còn cảm thấy vô cùng an ủi bởi được chết chung với Nhạc Quần qua nụ cười hé nở trênmôi.
Nhạc Quần bởi nghiêng mặt úp dưới đất nên chỉ loáng thoáng trông thấymột dáng người mảnh khảnh động đậy cùng với tiếng đào đất lào rào.
Chàng giật thót người, dường như đã đoán ra tâm ý của đối phương, có lẽmình với Vô Tâm phải nếm mùi bị chôn sống. Đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/25671/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.