Chương trước
Chương sau


chương 88 : quay về đại lục Aden
nghe vị ma thần vĩ đại của chủng tộc mình nói thế , tên quân vụ đại thần đã khóc không thành tiếng …..
chỉ cho dẫn theo 20 binh sĩ mà đòi tấn công Aden , chỉ sợ chưa vượt qua khu rừng băng phong mà binh sĩ đã chết gần hết rồi . hắn không phải là thằng khờ , hắn hiểu rõ rằng Tiền Thế Kiệt đang rất không hài lòng với lời đề nghị của hắn nên mới ra 1 mệnh lệnh ác độc như thế để chơi xỏ hắn . bị ma thần vĩ đại chơi xỏ chỉ là chuyện nhỏ , nếu như không may ma thần nổi giận trị tội , e rằng cái đầu của hắn phải rời khỏi cổ ngay lập tức đấy . nên lúc này hắn đầu cúi sát xuống đất , toàn thân run rẩy , nhưng không dám lên tiếng nói 1 câu nào cả .
còn tên hạ bộ thượng thư mang theo vẻ mặt vui mừng như vừa lượm được vàng , thừa cơ đánh chó dưới nước . hí hửng đắc chí bước ra , dùng 1 giọng điệu vô cùng tôn kính nói : “ kính thưa ma thần vĩ đại , người rất sáng suốt . quân vụ đại thần đại nhân thường tự phụ rằng thiên hạ vô địch , trong cả đại lục Aden này , ngoại trừ các vị thần linh vĩ đại và đức vua của chúng thần ra , không ai xứng đáng làm đối thủ của ông ta . lần này bảo ông ta dẫn 20 binh sĩ cảm tử tấn công Aden , âu sẽ là 1 cơ hội tốt để ông ta chứng minh điều đó . ngoài ra , không cần phải làm hao tốn binh lực và tài lực của quốc gia . đây quả là 1 mũi tên trúng 2 chim .người quả thật là anh minh .”
câu nói của tên hạ bộ thượng thư vừa dứt , Tiền Thế Kiệt lập tức hừ mạnh 1 tiếng , không thèm để ý tới hắn nữa .
nhìn thấy đồng loại của mình đâm đầu vào chỗ chết , chẳng những không thương hại mà còn giẫm thêm 1 cước cho người ta chết luôn , tên hạ bộ thượng thư này xem ra cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì đâu . và Tiền Thế Kiệt chúa ghét cái hạng người như thế .
nhìn thấy vẻ mặt không hài lòng của Tiền Thế Kiệt , tên hạ bộ thượng thư lập tức lộ ra vẻ sợ hãi , đồng thời đỏ hết cả khuôn mặt , hắn hiểu rõ rằng lời nói của mình có chút quá đáng , đã làm phật lòng Tiền Thế Kiệt . hắn vội vã bước lùi vào trong câm miệng lại không dám nói thêm gì nữa .
Tiền Thế Kiệt nhìn chằm chằm vào tên quân vụ đại thần ,lạnh lạnh nói : “ thế nào ? giờ ngươi muốn trở thành anh hùng hay tiếp tục sống co đầu co đuôi như 1 con rùa đây ?”
tên quân vụ đại thần sợ tới nỗi co rúm người lại , toàn thân phục sát xuống đất , không dám ngẫng đầu lên trả lời .
“ không trả lời nghĩa là muốn làm rùa chứ gì ??” Tiền Thế Kiệt hừ mạnh 1 tiếng , cười lạnh nói : “ thông minh đấy . từ xưa tới nay mấy tên ngu xuẩn tự cho rằng mình là anh hùng luôn chết sớm đấy chứ , làm anh hùng bạc mạng chẳng thà làm con rùa trăm năm còn sướng hơn , đúng không nè !”



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.