qua được hồi lâu , Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng , quay người lại , nhìn thẳng vào bà Tiền , nhẹ nhẹ nói : “ con ….. con đã hứa với ma thần , phải ở lại thế giới này để bảo hộ chủng tộc của mình …. Nên ……”
nghe đứa con trai yêu dấu của mình nói thế , bà Tiền tỏ ra vô cùng đau xót , lại bật khóc nức nở .
nhìn thấy mẹ mình đang khóc , Tiền Thế Kiệt vô cùng bối rối , vội vã bước tới ngồi xuống bên cạnh bà Tiền , run giọng nói : “ mẹ …. Mẹ đừng khóc nữa , con …..con không múôn nhìn thấy mẹ khóc đâu ….. nếu mẹ không muốn con tiếp tục ở lại nơi này , con sẽ … con sẽ cùng mẹ quay trở về thế giới của mình nhé .”
nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , bà Tiền run lên 1 cái , lại quan sát vẻ mặt của con mình , nhận thấy vẻ mặt của anh ta đang rất khó xử . bà Tiền rất yêu thương Tiền Thế Kiệt , không muốn nhìn thấy anh ta như thế . nên thở dài 1 tiếng , thôi không khóc nữa , nhẹ nhẹ nói : “ không … không cần đâu , nếu như …. Nếu như con muốn tiếp tục ở lại nơi này . mẹ …. Mẹ cũng sẽ ở lại với con . chỉ cần được nhìn thấy con trưởng thành từng ngày , lấy vợ sanh con , sanh đứa cháu nội ẹ là mẹ mãn nguyện lắm rồi , sống ở đâu mà chẳng được .”
” thật hả mẹ !!” Tiền Thế Kiệt vô cùng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007830/chuong-362.html