Tiền Thế Kiệt cảmthấy bản thân bắt đầu có lại cảm giác máu thịt . lúc đầu anh ta chỉ còn lại mỗi cái linh hồn , cơ thể nhẹ nhàng như không có 1 tý trọng lượng nào cả , chỉ sợ rằng 1 cơn gió nhẹ thổi ngang qua cũng đủ để thổi bay anh ta lên trời rồi . nhưng lúc này anh ta đã bắt đầu cảm nhận thấy cơ thể của mình dần dần có lại chút trọng lượng vốn có của 1 cơ thể máu thịt . khẽ dùng tay phải nắm lấy tay trái 1 cái , cảm giác va chạm giữa làn da đã quay trở lại , không còn là 1 khối vô hình không thể chạm vào nhau như trước nữa .
Khoảng cách đó duy trì hết 5 phút đồng hồ , ma thần bỗng nhiên ngẫng đầu lên trời hét lớn 1 tiếng . từ từ té ngã xuống đất .
Tiền Thế Kiệt vội vã mở mắt ra ,khói khí màu đen bao phủ lấy anh ta đã dần dần tan biến vào trong không khí . lúc này anh ta đang ở trạng thái trần truồng không 1 mảnh vai che thân , nhưng cũng không còn tâm trạng quan tâm tới điều đó nữa , chỉ nhìn thấy ma thần lúc này đã biến thành 1 cụ già yếu đuối , té ngã xuống đất , hít thở 1 cách yếu ớt . Tiền Thế Kiệt cũng có chút chạnh lòng . dù sao thì cũng là cha ruột của mình , tuy Tiền Thế Kiệt là 1 thằng nhóc ranh ma láu cá , nhưng tấm lòng hiếu thảo và trọng tình nghĩa vẫn luôn thấm sâu trong xương máu của anh ta .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007813/chuong-345.html