” tôi hiểu mà , cám ơn ông đã lo lắng cho chúng tôi .” Tiền Thế Kiệt mỉn cười ngắt lời ông ta : “ cho dù trong đó có nguy hiểm tới cỡ nào , tôi cũng phải đi xuyên qua khu rừng băng phong băng mọi giá .”
nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Tiền Thế Kiệt , Moudo cũng không khuyên can làm gì nữa , cầm ly rượu lên , làm ra tư thế mời rượu : “ vậy thì chúc 2 cậu đi đường bình an , nào , hãy cạn ly !”
Tiền Thế Kiệt và Bill cũng cầm ly lên , bỏ vào miệng uống sạch . sau đó họ lại cười nói ăn uống vui vẻ tới tận đêm khuya . lúc này cả Moudo và Bill đều đã say xỉn , chìm sâu trong giấc ngủ .
Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng , từ từ đứng dậy bước ra khỏi lều vải . vừa nhìn thấy anh ta bước ra , những tên thuộc hạ của Moudo đều phóng những ánh mắt kính trọng về phía anh ta . Tiền Thế Kiệt chỉ mỉm cười với họ , từ từ bước ra khỏi doanh trại của Moudo , đi tới trước băng phong hồ .
Dưới bầu trời đen tối như mực , nhưng Tiền Thế Kiệt vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh như ban ngày . đứng trước băng phong hồ , mặt hồ đã đóng băng hoàn toàn , gió đêm lạnh lẽo thổi vào người . Tiền Thế Kiệt chỉ cảm thấy tâm trạng rất thoải mái , cái lạnh ở khu rừng băng phong hoàn toàn không làm gì được anh ta cả . lúc này anh ta chỉ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007787/chuong-319.html