“ chà , bộ động tác của cụ Gongro có tác dụng chống lại cái lạnh . thế mà mình không nghĩ ra , đúng phải tự tát vào mặt mình vài cái mới được , hì hì .” Tiền Thế Kiệt thò tay vào trong lòng để lấy tấm bản đồ do lão Pole tặng ra xem , lúc nãy từ trên không trung anh ta đã quan sát kỹ , lúc này anh ta đang đứng ở vị trí trung tâm lối vào khu rừng băng phong , nếu cứ tiếp tục đi thẳng về phía bắc , sẽ tiến gần tới 1 cái hồ rộng lớn ở giữa khu rừng . và nơi đó cũng là điểm giới hạn của các tập đoàn phiêu lưu .
trong cả ngàn năm nay , ngoại trừ 1 vài kẻ mạnh trong lịch sử từng đi xuyên qua được khu rừng băng phong này , đa số những tập đoàn phiêu lưu cho dù lớn mạnh tới cỡ nào , cũng chỉ đi tới khu vực hồ nước đã phải quay đầu trở về . vì càng vào sâu , những con ma thú sẽ càng lợi hại , tuyệt đối không phải những người bình thường có thể chống đỡ nổi .
sau khi xem xong tấm bản đồ để xác định lối đi , Tiền Thế Kiệt khẽ cúi người xuống lượm lấy 1 bãi tuyết bỏ vào miệng nhai . tuyết vừa vào miệng lập tức bị khí nóng trong miệng anh ta hoà tan thành những vũng nước mát lạnh , trực tiếp chạy thẳng vào cổ họng của anh ta . những người đi trên tuyết thường uống nước theo kiểu này .
sau khi uống nước và ăn vài miếng bánh đi đường ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007771/chuong-303.html