xì ! nếu như không phải ông bảo tôi đi tới 30 năm sau thì đâu có xảy ra những chuyện rắc rối như thế này chứ , tất cả chỉ tại ông gây ra mà thôi !! mặc dù trong lòng nghĩ thế , nhưng Tiền Thế Kiệt cũng không thể hiện ra trên khuôn mặt , chỉ khẽ mỉn cười nhìn vào Ares .
Ares ném trở lại cây cung cho Tiền Thế Kiệt , nhạt nhạt nói : “ hãy đem cây cung này trả lại cho tinh linh vương và đặt ra lời đề nghị hàn gắn lại mối quan hệ giữa các chủng tộc . ta tin rằng tinh linh vương khi nhìn thấy cây cung này , chắc chắn sẽ đồng ý thôi .”
đơn giản vậy sao ?? người lấy trộm cũng là mình , người hoàn trả lại cũng là mình , vậy chẳng khác nào thừa nhận mình chính là tên trộm của 30 năm trước sao ? tinh linh tộc sẽ dễ dàng tha thứ ình sao ?? Tiền Thế Kiệt có chút do dự , khẽ díu mày đắn đo suy tính .
Nhận ra vẻ mặt do dự của Tiền Thế Kiệt , Ares nhạt nhạt hỏi : “ cậu đang nghĩ gì thế ??”
Tiền Thế Kiệt giật mình bừng tỉnh , gượng cười nói : “ ông không biết tôi đang nghĩ gì sao ?”
Ares lắc đầu : “ không , thần lực của ta hiện giờ đang rất có hạn , nếu như không thật sự cần thiết , ta không bao giờ đọc trộm suy nghĩ của người khác . vì làm như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều sức mạnh tinh thần của ta , vả lại , thường xuyên đọc trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007742/chuong-274.html