Tiền Thế Kiệt đứng ở bên mỉn cười quan sát Lioles . nhìn thấy thân cây to lớn cuối cùng bị hắn chặt gãy 1 cách dễ dàng . Tiền Thế Kiệt la lớn : “ được rồi , ngừng !”
anh ta mỉn cười bước tới bên cạnh Lioles , dùng tay vỗ nhẹ lên vai hắn , cười nói : “ tốt lắm , sau này anh đừng có sử dụng kiếm , hãy sử dụng rìu làm vũ khí chủ lực đi nhé !”
chắc tên này làm người rừng quen rồi , giờ bắt hắn làm kỵ sĩ không được đấy mà !! Tiền Thế Kiệt mỉn cười thầm nghĩ .
Lioles cũng khá bất ngờ về tốc độ chặt cây của mình . trước kia khi chặt cây trong rừng ,tuy hắn vẫn có thể chặt gãy với 1 tốc độ rất nhanh . nhưng sau khi cộng thêm những chiêu thức do Tiền Thế Kiệt chỉ dạy . độ linh hoạt và tốc độ khi sử dụng cây rìu này tăng lên rất nhiều . ngoài ra , những chiêu thức đó có thể giúp hắn không tốn quá nhiều sức để chặt gãy 1 thân cây to lớn .
“ quả thật là tuyệt vời , nếu như sau này sử dụng những chiêu thức này để chặt cây , sẽ có thể giúp mình tiết kiệm được rất nhiều thời gian và sức lực .” Lioles khoái trá thầm nghĩ .
sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức , cả 3 lại tiếp tục lên đường . do 2 con ngựa đã bỏ chạy , nên họ đành phải cuốc bộ tới lãnh thổ của tinh linh tộc . cũng may là Lioles nói rằng chỉ còn khoảng 1 đoạn đường ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007678/chuong-210.html