” nhưng mà …..” Isbel có chút lo lắng .
“ cô sợ lão nổi giận à ??” Tiền Thế Kiệt cười nói : “ đừng lo , tôi chỉ là mượn tạm thôi mà , có lấy luôn của lão đâu . cùng lắm sau này trước khi trở về katanga, săn cho lão vài con ma thú . xem như là phí thuê giáp , với cái tính gian thương của lão , chỉ sợ tới lúc nhìn thấy từng con từng con ma thú để ngay trước mặt lão . e rằng lão cừơi tới nỗi không ngậm miệng lại được đấy chứ ,hơi đâu mà giận tôi nữa ???”
nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , Isbel cũng thở dài 1 tiếng , không còn cách nào khác . không lấy cũng đã lấy rồi , đành cầu mong khi ổng nhìn thấy những con ma thú để ở trước mặt , ổng sẽ tha thứ cho anh ta .
Isbel đưa mắt liếc nhìn toàn thân của Tiền Thế Kiệt , nói nhỏ : “ bộ giáp đó ….”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười vỗ vỗ bộ giáp trên người , nói : “ đang mặc ở trong . cô biết rồi đấy , bộ giáp này lợi hại như thế . 1 khi để cho những người có đôi mắt tinh tường , nhận ra nó thì sẽ rắc rối to đấy . nên tôi đã mặc bộ giáp đó ở trong , bên ngoài mặc thêm 1 bộ giáp của mình để che mắt thiên hạ đấy mà .”
Isbel ắt xì cười nói : “ mặc 2 bộ giáp trên người ,anh không cảm thấy nóng nực sao ???”
Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , cười nói : “ cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007676/chuong-208.html