Nghĩ hoài nghĩ không thấu , Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài 1 tiếng , thầm nghĩ : thôi , khoan nghĩ tới chuyện này đã, để sau này về tới Katanga hỏi cụ Gongro thì mọi chuyện sẽ được sáng tỏ thôi , hiện giờ phải tìm cách đi vào lãnh thổ của tinh linh tộc trước rồi tính sau .
Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn thẳng vào Lioles , gượng cười nói : “người mà anh từng gặp vào 30 năm trước nhất định không phải là tôi , vì năm nay tôi vừa tròn 20 tuổi . ngoài ra , tôi không có biết thứ phép thuật giữ cho khuôn mặt trẻ mãi không già . người mà anh vừa nói , rất có thể là 1 người mà tôi quen biết . nhưng tôi chưa dám khẳng định , để sau này về tới Katanga tôi sẽ đi tìm người đó hỏi cho ra lẽ . cho nên , tạm thời hãy gác chuyện này sang 1 bên đã . giờ anh có thể dẫn chúng tôi đi vào trong khu rừng rồi chứ ?”
Lioles thở dài 1 tiếng , từ từ nói : “ có thể là do tôi lầm , cậu còn trẻ tuổi như vậy , tuyệt đối không thể là người đó được .” ngưng 1 hồi , trên môi của hắn lại lộ ra 1 nụ cười thân thiện : “ hì hì , tôi biết rồi , để tôi dẫn các cậu vào rừng . à , đợi tôi chút , để tôi đi lấy lại cây rìu của mình trước đã .”
nói xong , Lioles chạy vào trong nhà lấy cây rìu của mình ra , vác lên lưng . sau đó nhảy lên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007668/chuong-200.html