Mẹ kiếp ! đen quá đi , lấy lời 10 % 1 năm, vậy chẳng khác nào lão bán ình bộ áo giáp với giá 22000 đồng vàng sao ?? 2000 đồng vàng đấy !! đó làsố tiền mà người dân thường có cầy như trâu suốt đời cũng chưa chắc kiếm được ! đã vậy lão còn các thêm điều khoản nếu không đủ tiền trả thì phải bồi thường thêm 5000 đồng và làm việc không hưởng lương cho ổng 10 năm nữa chứ ! thế mà cứ tưởng lão vừa bị tẩy não nên đổi tính rồi chứ , đúng là mấy tên thương nhân đều là những tên ******** !
Mặc dù trong lòng thầm nghĩ như thế , nhưng Tiền Thế Kiệt đã không thể hiện ra trên khuôn mặt . vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh , khẽ díu mày suy nghĩ .
Lão Pole nhìn thấy Tiền Thế Kiệt dường như đang do dự , vội vã nói : “ thế nào ? quen biết nên ta mới dám bán trả góp theo kiểu này đấy ! ngoài ra số tiền lãi hàng tháng như vậy là tính theo người quen đó nhé , nếu như là người khác thì phải tính 20 % 1 năm đấy chứ !”
Mẹ kiếp ! hèn chi thấy lão làm ăn ung dung thong thả như vậy , thì ra là lâu lâu dụ được con dê béo xem như đủ để lão sống an nhàn suốt đời rồi .nhưng cũng phải công nhận là mình rất thích bộ giáp này ….. vậy phải làm sao đây ??? Tiền Thế Kiệt khoang tay cúi đầu suy tính .
Bỗng nhiên , 1 suy nghĩ chớp qua trong đầu của Tiền Thế Kiệt . chỉ thấy trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007589/chuong-121.html